Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 266: Lòng lạnh nửa khúc
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:37:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Vũ Xuyên lạnh mặt, khịt mũi đáp: “Ừm.”
Được cho phép, Liễu Tứ Nương mừng rỡ thôi : “Tô đại cô nương, ngươi thấy ? Mười ngày, vị tiểu công tử ngươi dọn trong vòng mười ngày cũng .”
Mười ngày, coi như thời gian đệm, đến mức khiến cuống quýt tay chân kịp tìm nhà.
Trong lòng nàng cảm thấy vui mừng cho Tô Hiểu Đồng, khóe miệng khỏi nở một nụ .
Chỉ tiếc, Tô Hiểu Đồng thể .
Trời đang lúc rét buốt nhất, chuyển cũng tiện.
Tô Hiểu Đồng sâu sắc cảm nhận nỗi bi ai khi nhà, nỗi bi ai đó đánh mạnh khiến nàng ngây dại đó, hồi lâu nhúc nhích.
Liễu Tứ Nương thấy sắc mặt nàng, áy náy : “Cái đó, Tô đại cô nương, nếu ngươi … dễ tìm nhà, nhà mới của bên thể… thể dọn một gian phòng cho ngươi…”
“Không cần.”
Lời cuối cùng, Tô Hiểu Đồng lười biếng nàng .
Đối với loại thỉnh thoảng lòng đổi , nàng còn dám giao thiệp nữa ?
Liễu Tứ Nương chạm mũi thối, ngượng ngùng : “Vậy , việc gì, xin… xin phép .”
Cố nhiên nàng cần tiếp tục ở , làm chuyện thất đức, Tô Hiểu Đồng thấy, nàng hận thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Khom lưng, nàng tránh né con Tuyết Ngao mà Triệu Vũ Xuyên đang dắt, nhanh chân rời khỏi cổng viện.
Chiều cao của Triệu Vũ Xuyên chỉ hơn Tô Hiểu Đồng nửa cái đầu, dường như những năm chỉ phát triển theo bề ngang.
Thấy Tô Hiểu Đồng chèn ép, cuối cùng cũng trút cơn giận.
Thế là, Liễu Tứ Nương , liền nghênh ngang : "Nha đầu xí, ngươi còn dám cho Bản Hoàng tử ? Hiện giờ căn nhà rách nát là của Bản Hoàng tử , Bản Hoàng tử thì đó."
Hắn trong cơn bốc đồng tự báo phận mặt Tô Hiểu Đồng, hiện tại cũng chẳng cần giấu giếm gì nữa.
Tô Hiểu Đồng lời nào, chỉ lên bầu trời xa xăm, suy nghĩ về con đường mịt mờ phía .
Triệu Bùi Xuyên thói quen tu luyện buổi sáng, nghĩ Triệu Vũ Xuyên nên về phòng khoanh chân vận công.
Nào ngờ bao lâu thấy tiếng Triệu Vũ Xuyên, đoán Triệu Vũ Xuyên làm chuyện , vội vàng thu hồi luồng khí đang lưu chuyển trong tứ chi bách hải về Đan Điền, xuất công dậy khỏi giường.
Hắn mở cửa bước , khuôn mặt tuấn tú lập tức lạnh : "Vũ Xuyên, làm gì?"
Triệu Vũ Xuyên nhận sự đổi cảm xúc của ca ca, cứ nghĩ hành động mua căn nhà rách nát là đang chống lưng cho ca ca, lập tức lấy khế ước nhà , khoe khoang : "Ca, đây là khế ước nhà, từ nay về , căn nhà rách là của chúng , xem nha đầu xí còn dám đuổi ca ."
Nghĩ đến việc ca ca của đuổi, càng tức giận.
"Khế ước nhà?" Triệu Bùi Xuyên cầm khế ước nhà đến xem, đôi Phượng nhãn lập tức trợn to.
Xác nhận Triệu Vũ Xuyên mua căn nhà rách nát , thể tin nổi : "Vũ Xuyên, điên ? Vì mua căn nhà ?"
Biết rõ tính tình của Tô Hiểu Đồng, giờ phút lòng nguội lạnh một nửa.
Triệu Vũ Xuyên chút hoang mang : "Ca, nàng đuổi ca, còn cho , mua căn nhà , chẳng nàng sẽ tư cách nữa ?"
"Đệ, đúng là... thành sự thì ít, bại sự thì nhiều." Triệu Bùi Xuyên giận dữ trách mắng.
Để dỗ Tô Hiểu Đồng, đưa khế ước nhà về phía nàng: "Tô Tô, khế ước nhà tặng nàng, căn nhà là của nàng."
Khế ước nhà chạm tay Tô Hiểu Đồng, nàng liền tránh như thể chạm đồ dơ bẩn, ánh mắt Triệu Bùi Xuyên toát lên sự lạnh lẽo sâu sắc.
"Không cần." Nàng lạnh nhạt từ chối, từng lời còn lạnh hơn cả tuyết phủ băng giá .
Triệu Bùi Xuyên lòng nàng nguội lạnh, hoảng hốt : "Tô Tô, nàng đừng giận, Vũ Xuyên ngang bướng hiểu chuyện, bảo , lập tức bảo ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-266-long-lanh-nua-khuc.html.]
Tô Hiểu Đồng lùi hai bước, lạnh lùng họ: "Trong vòng mười ngày, sẽ dọn ."
Nói xong liền nhà bếp.
Tim Triệu Bùi Xuyên kịp đề phòng ánh mắt của nàng đ.â.m đau.
Thấy nàng rời , vội vàng chạy tới ôm nàng từ phía : "Tô Tô, nàng đừng giận, đừng , bảo Vũ Xuyên ."
Hắn cảm giác, Tô Hiểu Đồng một khi , sẽ gặp nàng nữa, cho nên trong lòng bắt đầu dâng lên sự sợ hãi.
Cái ôm đột ngột khiến lưng Tô Hiểu Đồng cứng đờ, vô cùng quen với sự đụng chạm .
"Ngươi buông tay!" Nàng lạnh lùng .
Triệu Bùi Xuyên siết chặt cánh tay: "Không buông."
Tô Hiểu Đồng nhíu mày, nắm lấy tay , chỉ cần vận dụng một chút dị năng buộc buông , đó nàng dứt khoát đẩy cửa bếp .
Triệu Bùi Xuyên sững tại chỗ, trong lòng trống rỗng.
"Ca." Triệu Vũ Xuyên bước tới gọi.
Triệu Bùi Xuyên đầu , trong mắt đong đầy nỗi bi thương sâu sắc.
Triệu Vũ Xuyên sững sờ, đột nhiên cảm thấy hình như làm sai chuyện gì đó.
Hắn lắp bắp : "Ca, cái... cái nha đầu xí ..."
"Cút!" Triệu Bùi Xuyên trừng mắt , giận dữ đuổi .
Triệu Vũ Xuyên chống lưng cho ca ca thành, còn quát tháo, lập tức bực tức bĩu môi: "Đi thì ! Ca thật là kỳ lạ, một nha đầu xí như , rốt cuộc gì hấp dẫn ca chứ?"
Hắn hừ một tiếng trong mũi, dắt Tuyết Ngao rời .
Ra khỏi cổng viện, mới phát hiện một chuyện kỳ lạ, con Tuyết Ngao vốn luôn hung dữ thích cắn ngoan ngoãn yên từ đầu đến cuối, hề chút dị động nào.
Vừa rời khỏi cái sân viện đổ nát , Tuyết Ngao thấy những trong thôn liền lao tới cắn.
Đương nhiên, sợi dây đang trong tay , Tuyết Ngao vẫn dám lời.
Xe ngựa đang đợi ở đường đầu thôn, lên xe ngựa, mã phu chuyển đầu ngựa, phóng .
Xe ngựa xa , những trẻ tuổi lén lút rình xem trong bóng tối mới lượt bước .
"Vừa nãy Dương Thủy Căn , vị công tử mua căn nhà cũ của nhà Liễu Tứ Nương, tận một trăm lượng bạc! Ra tay thật là hào phóng."
"Chậc chậc, căn nhà nát đó, mười lượng bạc cũng còn chê đắt, ngờ chịu bỏ một trăm lượng bạc, e rằng mồ mả tổ tiên nhà họ Liễu bốc khói xanh ?" Có cảm thán đầy ghen tị.
Dương Thủy Căn khi trở về hồ hởi kể chuyện nhà Liễu Tứ Nương bán nhà cũ, thế là những đều đến tìm hiểu thực hư.
Dương Thủy Căn giấu mười lượng bạc, chỉ khoe khoang về bạc mười lượng thưởng, khiến bọn họ càng mong chờ giúp quý nhân làm việc gì đó để cũng nhận tiền thưởng.
Đáng tiếc, Triệu Vũ Xuyên cho bọn họ cơ hội như .
Có chua chát : "Dương Thủy Căn dẫn đường cho vị quý nhân thôi mà thưởng mười lượng bạc, điều cũng coi là mồ mả tổ tiên bốc khói xanh nhỉ?"
"Nói cũng thật kỳ lạ, nhà cũ của Liễu Tứ Nương gì , vì vị công tử bỏ một trăm lượng bạc để mua? Nhìn phận vị công tử tầm thường, chắc chắn thể ở cái thôn quê nghèo nàn của chúng nhỉ?"
"Chẳng lẽ là Tô đại cô nương đắc tội với quyền quý nào đó, cố ý dùng bạc để đuổi nàng ?" Có đoán.
Người bên cạnh liền phụ họa gật đầu: "Chắc là như , Tô đại cô nương tính tình ngông nghênh bướng bỉnh, việc đắc tội với quyền quý là chuyện khả năng."
"Vậy Liễu Tứ Nương bán nhà , cả nhà nàng sẽ ở đây?"