Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 230: Đáy Hố (3)
Cập nhật lúc: 2025-09-30 07:28:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Triệu Cẩm Xuyên cũng sợ hãi Tô Hiểu Đồng gặp chuyện.
Nhìn màn đêm u ám bên ngoài, kiên quyết : “Ngươi nàng hướng nào ? Ta sẽ tìm nàng về.”
Tô Hiểu Bình lo lắng cho an nguy của Tô Hiểu Đồng, nghĩ nhiều, liền chỉ tay về phía dãy núi phía đông mà Tô Hiểu Đồng : “Phía bên đó, Dương Lý chính ban ngày trong thôn đều hướng đó tìm .”
“Được.” Triệu Cẩm Xuyên ngưng mắt một cái, nhanh chóng khỏi nhà.
Trước đó, khoác sẵn áo choàng và chuẩn ngoài.
Tô Hiểu Bình rời , chắp tay cầu nguyện, ngừng khấn vái thể đưa Tô Hiểu Đồng và Thác Bạt Phong bình an trở về.
Còn Triệu Bùi Xuyên và Thái Thượng Hoàng trong nhà, chìm giấc ngủ.
…
Lúc , Tô Hiểu Đồng ở đáy hố thu công, dùng dị năng chữa trị cho Thác Bạt Phong một phen, còn khó chịu như nữa.
Bắt mạch cho Thác Bạt Phong, nàng thăm dò nội thương của , phát hiện Thác Bạt Phong vẫn tiện di chuyển.
Dù cũng thể về, Tô Hiểu Đồng dứt khoát pha chế dược dịch để truyền tĩnh mạch cho Thác Bạt Phong.
Dùng Tây dược chữa trị, sẽ nhanh chóng hồi phục hơn.
Pha chế xong ba lọ thuốc, Tô Hiểu Đồng quan sát địa hình, lấy con d.a.o găm của Thác Bạt Phong rơi đất, đ.â.m vách đá, treo lọ thuốc lên đó.
“Sư phụ…” Thác Bạt Phong yếu ớt gọi.
Vì cơ thể suy nhược, xuống liền cảm thấy lạnh.
Tô Hiểu Đồng liếc một cái, ý niệm khẽ động, lấy chăn nệm trong gian đắp lên .
Thật may mắn là nàng thói quen thu thứ gian bất cứ lúc nào, nếu bây giờ để Thác Bạt Phong đất, cho dù đáy hố quá lạnh, với cơ thể thương của cũng khó lòng chống đỡ.
“Ngươi đỡ hơn chút nào ?” Tô Hiểu Đồng nhẹ nhàng hỏi.
“Ừm.” Thác Bạt Phong cảm động đến mức suýt thốt nên lời.
Tô Hiểu Đồng kéo tay , châm kim, : “Phong Tử, truyền dịch cho ngươi, dùng loại thuốc ngươi sẽ nhanh chóng khỏe hơn.”
“Tạ ơn Sư phụ!” Thác Bạt Phong chẳng nghĩ gì cả, tùy Tô Hiểu Đồng làm gì, đều tin tưởng nàng.
“Có lẽ truyền trong hơn một canh giờ, nếu ngươi thấy buồn ngủ thì cứ nhắm mắt ngủ .”
“Sư phụ, nếu ngủ , chẳng sẽ nhàm chán ?”
“Không sợ, thể xem xét xung quanh.”
Bận rộn một lúc, Tô Hiểu Đồng thấy buồn ngủ, ngược còn thấy tò mò về đáy hố .
Sau một chút nhói đau, Thác Bạt Phong mu bàn tay , thấy trong ống trong suốt dược dịch như nước đang chảy cơ thể.
Tô Hiểu Đồng đặt bàn tay yên phận của trong chăn, : “Đắp kín , dược dịch đều lạnh, lát nữa ngươi sẽ chịu nổi vì lạnh.”
Nghĩ một lát, nàng điều chỉnh tốc độ truyền dịch chậm : “Thế hơn, điều chỉnh tốc độ chậm , đỡ cho ngươi khó chịu.”
Thác Bạt Phong nàng thao tác, bụng chợt vang lên tiếng "ùng ục" nhỏ.
Hắn che giấu, nhưng vẫn Tô Hiểu Đồng thấy.
Tô Hiểu Đồng xử lý xong tốc độ truyền dịch, lấy một cái gối kê đầu , đó lấy thức ăn cất trong gian .
Thác Bạt Phong chợt ngửi thấy mùi thơm, kinh ngạc : “Sư phụ, mang theo cơm ư?”
Tô Hiểu Đồng khẽ : “Ta làm cơm tối khi trời tối, đây là phần dành cho ngươi đấy!”
“Nhiều thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-230-day-ho-3.html.]
Cơm và thức ăn đặt chiếc chăn đệm, riêng đồ ăn đầy một chậu.
Tô Hiểu Đồng : “Không , một bữa ăn hết thì ăn hai bữa.”
Thác Bạt Phong tiện ăn, nàng lấy đôi đũa và một cái muỗng: “Ta đút cho ngươi nhé! Buổi tối ngươi ăn cơm, chắc chắn là đói .”
Thác Bạt Phong nàng, há miệng, nỡ từ chối.
Tô Hiểu Đồng dùng muỗng múc một chút cơm, gắp thêm một chút thức ăn đặt lên , đút miệng Thác Bạt Phong.
Thác Bạt Phong từ từ nhai, trong lòng tràn ngập cảm động.
Thịt gà xương, đối với một thương và đang truyền dịch thì dễ tách, Tô Hiểu Đồng dùng đũa và muỗng phối hợp xé một ít thịt gà, phần xương còn tạm thời để sang một bên.
Nàng đút chậm, Thác Bạt Phong cũng ăn chậm, một khắc trôi qua mới ăn nửa chén nhỏ.
Nằm xuống khó nuốt thức ăn, hơn nữa cũng dễ tiêu hóa, Tô Hiểu Đồng đút thêm một miếng cuối cùng, : “Phần còn để dành mai ăn ! Giờ ngươi chỉ cần lót là .”
“Được.” Thác Bạt Phong ngoan ngoãn đáp lời.
Tay Tô Hiểu Đồng khẽ động, khi luồng sáng vàng nhạt lóe qua, bát đũa và chậu rửa thu gian.
Nàng dùng khăn tay lau sạch khóe miệng cho Thác Bạt Phong, đắp chăn cẩn thận, : “Ngươi ngủ một giấc thật ngon, đợi trời sáng, sẽ đưa ngươi .”
“Được.”
Trong dược dịch thành phần thuốc an thần, khi Thác Bạt Phong xong, thả lỏng tâm trí, mí mắt rũ xuống vì buồn ngủ.
Tô Hiểu Đồng dùng đèn điện cường quang rọi khắp xung quanh, phát hiện côn trùng vật gì tương tự đất, nàng mới treo chiếc đèn điện lên, lấy một chiếc khác.
Diện tích đáy hố nhỏ, nàng sợ khi nàng rời , Thác Bạt Phong sẽ sợ hãi trong bóng tối, nên để chiếc đèn điện cường quang đây.
Ánh sáng rọi tới, bên trong giống như một hành lang hang động dài. Tô Hiểu Đồng một lúc, chút tò mò .
Trong động gió lùa, nhưng càng càng ấm áp hơn.
Rốt cuộc là nhiệt khí từ truyền đến, Tô Hiểu Đồng bước tiếp, càng lúc càng tò mò.
Hành lang hang động thẳng, một đoạn sẽ rẽ một khúc cua, may mắn là ngã rẽ, cho dù nhiều khúc quanh đến mấy cũng sợ lạc đường.
Thoát khỏi hành lang hẹp dài, phía xuất hiện một hang động lớn, tầm mắt bỗng nhiên mở rộng.
Mà ở bên hang, ngay khe núi hẹp, một suối nước nóng.
Hơi nước màu trắng sữa lượn lờ suối, khiến khí xung quanh ấm áp dễ chịu.
Tô Hiểu Đồng cuối cùng cũng hiểu vì bên lạnh đến âm mười, hai mươi độ, mà nơi ấm áp, hóa là nhờ suối nước nóng .
Điều kiện cho phép, Tô Hiểu Đồng tiện tắm mùa đông, liên tục uống thuốc hai ba ngày nay, nàng cảm thấy da bài tiết một lớp chất bẩn dính nhớp, vốn dĩ đêm nay nàng tắm rửa , nào ngờ gặp chuyện Thác Bạt Phong núi mà mãi về.
Ý định tắm rửa nảy sinh, nàng càng lúc càng yêu thích suối nước nóng .
Đến gần, nàng thò tay thử nhiệt độ, bốn mươi độ, đối với nàng mà thì .
Nàng đặt lòng bàn tay lên mặt nước, dùng dị năng thăm dò xuống , phát hiện sinh vật nào ý định tấn công bên suối nước nóng.
Mang cảm giác rằng, suối nước nóng yên tĩnh, tựa như ngủ yên trong núi cả ngàn năm.
Tô Hiểu Đồng tắm, nhưng lo lắng lọ thuốc đang truyền cho Thác Bạt Phong sẽ hết.
Dù nàng vẫn lo lắng cho cơ thể của Thác Bạt Phong, do dự một hồi, nàng quyết định đợi lọ thuốc đó truyền xong, cho Thác Bạt Phong một lọ thuốc khác mới .
Trên mặc nhiều quần áo, khi xuống nước, nàng cởi bỏ y phục, xếp chồng lên tảng đá bên bờ suối, đặt chiếc đèn điện cường quang lên , đó mới nhảy xuống suối nước nóng.
Suối nước ấm áp bao phủ cơ thể, cảm thấy khoan khoái thể tả.
Lúc nửa đêm, khi nàng đang ngâm trong suối nước nóng ở đây, Triệu Cẩm Xuyên theo dấu chân tuyết núi, lúc phát hiện miệng hố.