Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 206: Nỗi Lo Về Sau 2
Cập nhật lúc: 2025-09-30 07:24:03
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Hiểu Đồng cũng đang hấp thụ năng lượng nên đương nhiên phát giác.
Nàng chợt mở mắt, liền thấy Triệu Cẩm Xuyên cau mày, vẻ mặt đau đớn thể chịu đựng nổi.
Luồng năng lượng như thủy triều hung hãn ập đến, Triệu Cẩm Xuyên làm chịu đựng nổi?
Nàng đẩy Triệu Cẩm Xuyên , nhưng thể tiếp cận y.
Không kịp suy nghĩ nữa, nàng nghiến răng, dứt khoát vận công đặt lòng bàn tay lên Huyễn Ngọc.
Thể chất của nàng đặc biệt, dễ dàng thu hút sự xâm nhập của năng lượng hơn Triệu Cẩm Xuyên.
Thế là, bộ năng lượng chia bảy phần ập về phía nàng, áp lực bên Triệu Cẩm Xuyên liền giảm hơn nửa.
Ngay từ đầu, Tô Hiểu Đồng hút năng lượng đan điền để chuyển hóa thành nội lực của .
đó nàng làm , mà dùng phương pháp tuần tự dần dần, chính là sợ bản đột ngột thể hấp thụ nhiều năng lượng như thế mà gây phản tác dụng.
Hiện tại, vì sự an nguy của Triệu Cẩm Xuyên, nàng chỉ thể đánh cược một phen.
Khoảnh khắc , cả hai đều thể thoát khỏi tình cảnh khó khăn, nhưng đều rõ sự nguy hiểm.
Để giữ mạng, thoát thì chỉ còn cách chống đỡ cứng rắn, Triệu Cẩm Xuyên cắn răng chịu đựng, Tô Hiểu Đồng cũng gắng gượng.
Sau đó, khối Huyễn Ngọc mắt họ co với tốc độ mà mắt thường thể thấy.
Khối Huyễn Ngọc to như hòn giả sơn đặt cửa sổ, chiếm diện tích hai thước vuông, cao hơn Tô Hiểu Đồng vài centimet.
Sau khi năng lượng giải phóng, khối Huyễn Ngọc co từ từ theo một tỷ lệ nhất định.
Tô Hiểu Đồng và Triệu Cẩm Xuyên trợn tròn mắt , vô cùng kinh ngạc.
Vẫn thể rút tay , hai tiếp tục hấp thụ.
Là dị năng nhân, đan điền của Tô Hiểu Đồng hề nhỏ bé như trong tưởng tượng.
Dưới sự xung kích của năng lượng cường đại, đan điền của nàng buộc đột phá, tất cả năng lượng tràn , giống như đá chìm đáy biển, bao nhiêu cũng thể chứa đựng.
Tô Hiểu Đồng dám mạo hiểm, nếu Triệu Cẩm Xuyên bức ép, chuyện khiến đan điền đột phá trong hiểm nguy , nàng ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ, giờ thành mèo mù vớ chuột c.h.ế.t .
Hai kiên trì, mặc cho năng lượng trong Huyễn Ngọc xâm nhập, hề từ bỏ.
Huyễn Ngọc co một vòng, co thêm một vòng... Đồng thời, độ cao cũng dần dần thấp xuống.
Sau nửa canh giờ, độ cao giảm xuống mười centimet; qua thêm nửa canh giờ nữa, giảm xuống mười centimet.
Cứ thế tiếp diễn trong hai canh giờ, tốc độ co tổng thể tăng gấp đôi.
Đến cuối cùng, tay hai còn chạm Huyễn Ngọc, nhưng vẫn năng lượng trong đó hút chặt thể rút về.
Nó thấp hơn, còn cao bằng ghế Thái sư, diện tích chiếm chỗ cũng chỉ bằng cái chậu rửa mặt.
Trước đó, hai đều lo lắng giữ tiểu mệnh ; về , thứ lo lắng còn là tính mạng nữa, mà là khối Huyễn Ngọc càng lúc càng co nhỏ, bọn họ giải thích với Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thượng đây?
Da đầu chút tê dại, làm đây?
Thu công ?
Hai trao đổi ánh mắt vài , nhưng vẫn rút tay về .
Lại kéo dài thêm một canh giờ rưỡi, trời sắp sáng.
Kỳ thực, trời bên ngoài vẫn sáng, bởi nhiệt độ ban đêm hạ xuống, tuyết tạnh bắt đầu rơi xuống mạnh mẽ.
Dưới ánh sáng phản chiếu của tuyết, đêm cũng sáng rõ như ban ngày.
Chỉ là, thời gian thật sự còn sớm nữa.
Cúi mắt xuống, Tô Hiểu Đồng khỏi hít một ngụm khí lạnh, Huyễn Ngọc chỉ còn to bằng miệng chén, và cao bằng chiếc chén lớn mà thôi.
Không thể để khối Huyễn Ngọc biến mất, nếu Hoàng Thượng sẽ nghĩ là trộm mất.
Một khi Hoàng Thượng truy cứu, phiền phức vô cùng vô tận sẽ ập đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-206-noi-lo-ve-sau-2.html.]
Triệu Cẩm Xuyên cũng lo lắng tương tự, y khối Huyễn Ngọc biến mất triệt để đến thế chứ!
Hai trao đổi ánh mắt một phen.
Huyễn Ngọc co quá nhỏ, năng lượng cũng giảm tương đối.
Lần , hai đồng tâm hiệp lực, đột ngột thu công, cuối cùng cũng ngăn chặn sự dẫn dắt năng lượng từ Huyễn Ngọc.
Lực phản chấn quá mạnh, ghế Thái sư lật ngửa , cả hai đều b.ắ.n văng phía .
dù thế nào nữa, thoát là điều .
Ghế Thái sư Triệu Cẩm Xuyên kéo đến gần Tô Hiểu Đồng, đột nhiên b.ắ.n văng, hai liền va thẳng .
Sự chú ý của Tô Hiểu Đồng vẫn đặt ở khối Huyễn Ngọc, ngã xuống đất, đôi mắt vẫn hướng về nơi đặt Huyễn Ngọc mà .
Triệu Cẩm Xuyên lo nàng thương, nghiêng đầu sang, môi Tô Hiểu Đồng ngay bên miệng y.
Khoảng cách gần ngay gang tấc , quả thực chỉ cần nhích nhẹ về phía là thể hôn .
Như thể thứ gì đó mê hoặc, yết hầu gợi cảm của y lăn động hai cái, y liền nhịn mà tiến gần.
Đáng tiếc, Tô Hiểu Đồng hiểu phong tình a!
Tô Hiểu Đồng y đang làm gì, thẳng dậy, vặn tránh nụ hôn đầy xúc cảm của y.
Triệu Cẩm Xuyên hôn , trong lòng lập tức cảm thấy hụt hẫng.
"Triệu Cẩm Xuyên, thật quá, khối Huyễn Ngọc còn nhỏ bằng nắm tay." Tô Hiểu Đồng chạm y, kích động nhắc nhở.
Vừa nãy còn to bằng bát, ngay cái chớp mắt bọn họ thu công, co một chút, may mắn duy nhất là vẫn còn dấu vết.
Nhìn kỹ, màu sắc tuy nhạt , nhưng hình dáng vẫn y nguyên.
Triệu Cẩm Xuyên dậy, thu vẻ thất vọng , sự chú ý cũng chuyển sang khối ngọc.
Y chớp chớp mắt, kinh ngạc : "Thật thể tưởng tượng nổi, lúc nó lớn như thế mà!"
Y dùng tay khoa tay múa chân một chút, "Mà bây giờ..."
Không tới gần xem, y đều trong ánh sáng lờ mờ cửa sổ còn một cục Huyễn Ngọc.
Một cục, một cục nhỏ, thật sự chỉ là một cục nhỏ.
Tô Hiểu Đồng rõ hình dáng khối Huyễn Ngọc, liên tiếp chép miệng: "Thật là kỳ lạ, nó thu nhỏ theo đúng tỷ lệ !"
Triệu Cẩm Xuyên phụ họa : " là vẫn hình dạng cũ, chỉ là thật sự quá nhỏ."
Tô Hiểu Đồng thổn thức : "Triệu Cẩm Xuyên, ngươi phụ hoàng ngươi bắt chúng lột da rút gân ?"
Nhớ tới phận của Triệu Cẩm Xuyên, nàng tự lắc đầu: "Ngươi là Thái tử, hẳn là phụ hoàng ngươi sẽ làm khó ngươi, nhưng thì khác, tám phần phụ hoàng ngươi chỉ lột da rút gân , mà còn xé thành tám mảnh."
Triệu Cẩm Xuyên cho là đúng : "Ngươi cho rằng phụ hoàng sẽ nương tay với ? Người rút gân , cũng lột một tầng da của ."
"Ngươi là con ruột của Người mà! Người cũng nỡ tay với ngươi ?"
"Phụ hoàng nghiêm khắc, là Thái tử, phạm sai lầm chịu hình phạt còn nặng hơn các Hoàng tử khác nhiều."
"Vậy làm đây?" Tô Hiểu Đồng khổ sở trưng cầu ý kiến.
Hiện tại đắc tội ngoài, mà là Hoàng Thượng a!
Triệu Cẩm Xuyên nghĩ nghĩ, đôi mắt xoay chuyển, cổ động : "Nhân lúc phụ hoàng phát hiện, chúng mau chạy thôi!"
"Có thể chạy chứ?"
"Ngươi yên tâm ! Khối Huyễn Ngọc vẫn còn một chút 'thi thể', phụ hoàng tạm thời sẽ nghĩ là hấp thụ năng lượng. Đợi khi Người nghĩ đến, cơn giận lẽ tiêu một nửa, đến lúc đó gánh vác, ngươi hẳn là sẽ ."
Tô Hiểu Đồng cảm kích vỗ vỗ vai y: "Huynh ! Ngươi quả thực trượng nghĩa."
Triệu Cẩm Xuyên: "..."
Trượng nghĩa thì giả, nhưng y vui! Nha đầu c.h.ế.t tiệt Tô Hiểu Đồng chỉ coi y là .
Tô Hiểu Đồng bò dậy, phủi phủi quần áo gần như tro bụi, thúc giục: "Triệu Cẩm Xuyên, nhanh lên, giờ cổng cung hẳn mở, chúng mau chạy."