Trong mắt Chu Kỳ đột nhiên lộ vẻ chán ghét: "Anh... đánh ?"
Phóng Tử nhanh trí bật một bản nhạc nhẹ, khí dần trở nên hài hòa.
Tôi lấy điện thoại , liền thấy tin nhắn của Dương Dương gửi tới.
"Từ Lỗi, Dương Dương cô đến cửa mà tìm thấy chỗ, để đón cô ."
Từ Lỗi gật đầu: "Được, ơ mà đúng, bạn gái gửi tin nhắn cho chị?"
Dương Dương là một cô gái trẻ đầy chất nghệ sĩ, thích nhiếp ảnh và hội họa, bình thường khắp nơi lấy cảnh, Từ Lỗi địa điểm làm việc cố định, hai ít khi gặp mặt.
"Tình Tình, tớ bạn gái Tưởng là một kẻ thích làm màu ?"
Đây là câu đầu tiên cô khi gặp .
"Suỵt." Tôi vội vàng hiệu cho cô im miệng: "Đừng chuyện, cô còn ở trong đó đấy."
Cô lập tức hạ giọng: "Mấy hôm nay Từ Lỗi cứ như một bà cô già cằn nhằn than thở làm tớ đau cả đầu. Nghe cô phá hỏng đối tác mà Tưởng khó khăn lắm mới đàm phán ."
"Còn chuyện nữa ?"
Đã lâu liên lạc với họ, cũng làm việc cùng họ nên thật sự cũng rõ, thảo nào thấy Tưởng Minh trông khỏe, quầng thâm mắt nặng như .
Hệ thống mạng mà studio của họ nghiên cứu phát triển đều cần tìm đối tác hợp tác lâu dài, một hợp đồng ký vài năm, thứ giống như bán hàng, đôi khi một năm cũng chắc kéo hai dự án.
Sự nghiệp của Tưởng Minh và đồng đội mới bắt đầu, chỉ là một studio quy mô nhỏ, khó khăn lắm mới đàm phán một dự án mà phá hỏng, ai mà chẳng tức điên lên.
Dương Dương tiếp tục : "Còn nữa, Từ Lỗi cô coi là bà chủ, còn đắc tội với một kỹ thuật viên cực kỳ quan trọng, làm tức giận đến mức nghỉ việc, đó là tài mà Từ Lỗi “ vùng” hai tháng khó khăn lắm mới chiêu mộ ."
Ngành khan hiếm nhân tài kỹ thuật, đó là một bạn quen qua mạng của Từ Lỗi, giỏi, chỉ là tính tình kỳ quái chịu gặp mặt.
Trước đây để tìm Từ Lỗi liên tục “ vùng” ở những nơi thường xuất hiện suốt một thời gian dài.
Người tài như dù ứng tuyển ở bất kỳ công ty lớn nào cũng đều đãi ngộ , nhưng studio nhỏ của Tưởng Minh mất thì coi như là một khoản tổn thất lớn.
Chu Kỳ thấy Dương Dương, ánh mắt kỳ lạ giống hệt như đầu tiên cô thấy .
Tôi đột nhiên hiểu tại cô thích , lẽ cũng là vì Tưởng Minh.
đó cô kéo Dương Dương làm quen, cũng hề làm khó dễ cô như đối xử với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-hong-dan-mat-tra/chuong-8.html.]
"Chị Dương Dương, đây em từng gặp chị nhỉ, Từ Lỗi cũng thế, bạn gái xinh như mà bao giờ kể với bọn em."
Dương Dương gượng: "Công việc của em đặc thù thường xuyên khắp nơi, giống như du lịch ."
Linlin
"À? Vậy Từ Lỗi cùng chị ?"
"Chúng em bây giờ vẫn đặt sự nghiệp lên hàng đầu, giữ liên lạc online là ."
"Yêu xa sẽ ảnh hưởng đến tình cảm đấy, Thẩm Tình thường xuyên tụ tập với họ, quan hệ với mấy đó thiết lắm cơ mà." Cô bắt đầu những lời " xanh".
Dương Dương : "Quan hệ của họ vẫn luôn mà, gì lạ ?"
Chu Kỳ vẻ mặt lúng túng: "Không gì, em chỉ sợ yêu xa sẽ ảnh hưởng đến tình cảm thôi."
Dương Dương vòng tay ôm lấy : "Không , Tình Tình sẽ giúp em giám sát , Từ Lỗi liệu hồn đấy."
Từ Lỗi cảm thấy đau đầu: "Em thể đừng lúc nào cũng lảng vảng với Thẩm Tình , cẩn thận cô làm hư em đấy."
Dương Dương chút nể nang cãi : "Thôi , hồi đó mới dẫn em gặp bạn bè của , chỉ lo chơi bời riêng , chẳng thèm quan tâm gì đến em, may mà Tình Tình tinh ý, giúp em hòa nhập, dân kỹ thuật các đúng là vô tâm."
Câu của cô mắng trúng bốn , đều vui, ồn ào đòi cô dậy hát.
Cô rời , Mạnh Thanh Xuyên liền thuận thế xuống bên cạnh .
Anh đưa tay đẩy lon bia mặt đưa cốc giữ nhiệt cho : "Đừng uống rượu nữa."
Bình thường ít khi để ý đến những thứ , cốc giữ nhiệt là do Lương San chuẩn cho , bên trong là gừng đường đỏ.
Tôi sống chung với cô lâu , ngay cả chu kỳ sinh lý cũng trùng , mỗi tháng cô đều chuẩn thêm một phần cho , nhưng đôi khi quên uống.
"Mạnh Thanh Xuyên?" Tôi khẽ gọi .
"Ừ?" Anh vẫn nhiều lời.
"Em phát hiện con trai khối kỹ thuật cũng hẳn là thô lỗ."
Vừa nãy khí bên mới dịu một chút thì bên Tưởng Minh gây chuyện.
Chu Kỳ và ban đầu chỉ cãi vã nhỏ, đó cả hai kìm nữa, giọng dần lớn hơn.
Chu Kỳ: "Em xem điện thoại thì , nếu em lén xem điện thoại của thì làm em phát hiện lén lút gặp cái loại đàn bà giả tạo đó chứ?"