Nụ Hồng Dằn Mặt Trà - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-09-17 13:30:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi lập tức phát điên: "Anh còn gì nữa?"

 

Sắc mặt Mạnh Thanh Xuyên cứng đờ: "Em tập trung trọng điểm ?"

 

Tôi buông tha mà hỏi: "Không ! Anh còn gì nữa ?"

 

"Anh em thèm thể , còn hỏi cơ bụng , còn ..."

 

"Thôi , im ." 

 

Tôi rõ, xem những gì nên nên , cái thằng ch.ó đó hết .

 

"Anh sai, em chính là thèm thể ." 

 

Tôi đ.â.m lao thì theo lao.

 

Sắc mặt Mạnh Thanh Xuyên chút trầm xuống: "Thẩm Tình, vui."

 

Tôi bất lực gật đầu: "Vì thích em, em làm phiền , yên tâm, em..."

 

Anh ngắt lời : "Bởi vì em thật sự thích , em chỉ thèm..."

 

"Em chỉ thích bằng mắt, chứ thích bằng trái tim."

 

"Khi em gặp thì sẽ sà bên , gặp mặt thì hiếm khi chủ động tìm , tưởng chừng như thích nhưng thực em vốn dĩ thích ."

 

Cái quái gì thế , cảm thấy CPU của cháy , những học máy tính như các mạch não kỳ lạ đến ?

 

"Mạnh Thanh Xuyên, trông vẻ lạnh lùng, tình cảm tinh tế đến thế, đây em phát hiện là kiểu... 'mù tạt cháy ngầm' như chứ?"

 

Anh im lặng, thèm để ý đến nữa, bỏ .

 

"Không đúng, thế?" Tôi vội vàng đuổi theo.

 

Mạnh Thanh Xuyên đưa về đến cửa nhà bỏ , thế nào cũng thèm để ý đến một lời.

 

Tôi vô cùng phiền não, đành tìm đến Lương San, "cao thủ tình trường" để giải đáp thắc mắc.

 

Lương San chơi về, uống nhiều rượu quá, cô đang vật giường kể lời Mạnh Thanh Xuyên.

 

"Ê, mày còn đấy?" Tôi cứ tưởng cô ngủ .

 

Ai ngờ cô bật dậy như cá chép vượt vũ môn: "Thẩm Tình, tao cứ thấy hai đứa mày như cầm nhầm kịch bản ?"

 

"Hả?" Tôi ngơ ngác.

 

khinh thường : "Mày cứ như cái thằng tra nam tán tỉnh xong chịu trách nhiệm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-hong-dan-mat-tra/chuong-12.html.]

 

"Không chứ, mày ý gì rõ ràng hơn chút ."

 

thở dài xuống: "Không tao cần rõ, mà là mày cần nghĩ rõ rốt cuộc mày thích Mạnh Thanh Xuyên ?"

 

Tôi do dự : "Tao thích mà... Vậy mày thích khác thì cảm thấy thế nào?"

 

Lương San ngáp một cái: "Tao thích nhiều quá, cảm giác xuể."

 

Tôi: ...

Linlin

 

Tôi đang phiền não khó chịu thì Tưởng Minh gọi điện cho làm càng thêm buồn rầu.

 

"Thẩm Tình, xin ." Câu đến nhàm .

 

"Đừng xin , mày nghĩ kỹ xem làm thế nào ?" 

 

Ý sẽ xử lý Chu Kỳ .

 

"Thẩm Tình, Chu Kỳ xử sự đúng, nhưng đây em như , khi theo đuổi em , em rõ ràng là một cô gái lương thiện và đáng yêu."

 

"Rồi nữa?"

 

"Tôi... thể nào chỉ thích cái của em chịu đựng cái của em đúng ? Tôi bình tĩnh một chút, chuyện rõ ràng với em ."

 

Thôi bạn, căn bản hề nghĩ đến việc ngay từ đầu lừa dối .

 

"Cút ." Tôi cúp điện thoại.

 

Chuyện tình cảm của tiện can thiệp, nhưng Chu Kỳ dám lén lút xem dữ liệu tài chính của , chuyện thể đề phòng, dù cũng là tình nghĩa từ nhỏ đến lớn.

 

Tôi đành gửi một tin nhắn WeChat cho Trương Nhất Nhất: "Gia đình nguy cấp, mau về, bao giờ thì xuất sơn?"

 

Trương Nhất Nhất cứ như một tu hành quên hết hồng trần, nhất định để đến khai sáng cho cái "não yêu đương" đó một trận.

 

Từ hôm đó, Mạnh Thanh Xuyên thèm để ý đến nữa, chút lo lắng, nhưng suy nghĩ kỹ rõ ràng đây hai chúng cũng ít khi gặp riêng.

 

Lương San lo lắng mà là đang tương tư.

 

thật sự thể chịu nổi nữa: "Mày hẹn ngoài chẳng là xong ?"

 

Tôi lắc đầu: "Tao dám."

 

"Anh thẳng thừng lắm , tao xin đảm bảo, tuyệt đối thích mày, mày sợ cái quái gì chứ?"

 

Lương San đây từng yêu .

 

Loading...