Nụ Hồng Dằn Mặt Trà - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-09-17 13:30:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Dương Dương cùng ngoài, cô bày vẻ mặt kinh ngạc : "Tớ thật sự các xảy nhiều chuyện như , xem Từ Lỗi kể với tớ vẫn còn dè dặt lắm."

 

Tôi thở dài một , với tâm trạng lên xuống thất thường như , sắp kiệt sức đến nơi .

 

"Haizz, tớ đột nhiên cảm thấy đàn ông khi 'xé toạc' cũng kém gì phụ nữ, Mạnh Thanh Xuyên thật sự là sức chiến đấu bùng nổ mà." 

 

Sự chú ý của rõ ràng còn đặt Chu Kỳ nữa.

 

"Anh nên mới nhiều như , Chu Kỳ thường , gán cho bao nhiêu tội danh thật, tuy chúng tớ sẽ tin cô , nhưng Mạnh Thanh Xuyên giúp rửa sạch một để khó chịu nữa."

 

"Thật... ?" Tôi chút dám tin.

 

Thật tối nay đúng là hả , điều bao giờ là đánh cô một trận.

 

Chu Kỳ nhắm cũng ngày một ngày hai, nhưng từ đến nay từng ai biện hộ cho , tin , nhưng họ cũng cảm thấy cần thiết chấp nhặt với cô , cùng lắm thì xa lánh cô , nhưng rốt cuộc vẫn thể thật sự chấp nhặt .

 

Nếu nhờ Mạnh Thanh Xuyên, những chuyện lẽ sẽ bao giờ đưa ánh sáng, cuối cùng chỉ là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa .

 

"Cậu đừng với tớ là hai vẫn hẹn hò nhé?"

 

Dương Dương kinh ngạc.

 

Tôi lộ vẻ khổ não: "Tớ nắm bắt , cảm thấy hình như ý với tớ, nhưng vẫn rõ ràng."

 

Dương Dương ôm lấy mặt : "Cậu yêu quý ơi, đến mức mà còn rõ ràng ?"

 

Tôi gãi đầu, tối nay hình như đúng là rõ ràng thật.

 

Dương Dương đưa tay dùng sức xoa xoa mắt .

 

"Cậu làm gì thế, đau!"

Linlin

 

thở dài một tiếng: "Nước sôi lửa bỏng, lát nữa cứ giao cho tớ, cứ ở đây đừng về."

 

Sau khi Dương Dương về, ngoan ngoãn đợi tại chỗ, cứ tưởng cô sẽ đến tìm , ai ngờ đợi Mạnh Thanh Xuyên.

 

"Sao đến đây, Dương Dương ?"

 

Anh lo lắng : "Mọi đều về , em chứ?"

 

"Em chuyện gì ?" Tôi khó hiểu .

 

Anh bất lực thở dài: "Nếu em thật sự bận tâm, đánh cô một trận cũng chẳng , em cũng là con gái, cần nhường nhịn cô ."

 

Tôi nhịn : "Em đột nhiên phát hiện, hình như chỉ và Chu Kỳ coi em là con gái."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-hong-dan-mat-tra/chuong-11.html.]

Anh đưa tay xoa đầu , cảm giác chút kỳ lạ.

 

"Thôi nào, đừng nữa."

 

"Hả, á?" Tôi mù tịt.

 

Lúc điện thoại đột nhiên reo lên một tiếng, Dương Dương gửi tin nhắn: "Đừng biến thích thành em, khiến xót xa cho ."

 

Tôi: ...

 

Tôi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Mạnh Thanh Xuyên, dường như trong đó cái sự "xót xa" mà Dương Dương .

 

Anh sẽ nghĩ đang che giấu vết thương mà gượng đấy chứ?

 

"Mạnh Thanh Xuyên, hôm nay thật sự cảm ơn , phát ngôn của em, phản bác sướng quá thôi."

 

Anh khẽ nhíu mày: "Sao em cứ nghĩ đang móc cô , rõ ràng là sự thật, nghiêm túc khi chuyện với cô mà."

 

" đúng đúng." Tôi nhịn thành tiếng.

 

Anh thấy , lập tức thở phào nhẹ nhõm: "Vui hơn chút nào ?"

 

Tôi bất lực giải thích: "Em , Dương Dương lừa ."

 

"Em cần che giấu , vui thì cứ ."

 

Tôi coi như giải thích rõ nữa .

 

Vì Chu Kỳ gây chuyện nên chơi bao lâu liền về, thời gian vẫn còn sớm, và Mạnh Thanh Xuyên liền dạo chơi bên ngoài.

 

Suốt dọc đường, tìm cách để chọc vui, khăng khăng rằng nãy lén lút trốn .

 

Tôi thể nhịn nữa: "Anh để ý đến việc em vui đến thế, Mạnh Thanh Xuyên, đang thầm yêu em ?"

 

Anh dừng bước, ngây một lát: "Không em là thầm yêu ?"

 

"Có... ?" Trong lòng hoảng loạn tột độ.

 

"Thẩm Tình, đôi khi thực sự đoán nổi em đang nghĩ gì, nghĩ thể hiện đủ rõ ràng mà."

 

Thần sắc quá đỗi nghiêm túc, khiến dám lừa dối nữa.

 

"Thẩm Tình, nào em cũng bảo Tưởng Minh lén chụp ảnh , kể hết tâm tư của em cho ."

 

"Anh kể với ? Cái thằng ch.ó đó!" 

 

Loading...