Nông Nữ Sau Hòa Ly, Vừa Làm Giàu Vừa Nuôi Con - Chương 82: Thất mà phục đắc
Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:01:38
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím Đại Lan nhận tin, đúng là "như c.h.ế.t sống ", giày còn kịp , chân trần xông ngoài.
Khương Tiểu Thiên ngẩn một lát, nhặt đôi giày của lão nương, cũng chạy theo ngoài. Đứa trẻ mất một , lão nương thể cũng còn như , mùa đông giá lạnh , chân trần chạy một mạch, chỉ sợ bệnh tình thêm nặng.
Chu thị cũng còn thời gian đau buồn chuyện hòa ly, con trai thể tìm về chính là chuyện đại hỷ trời cho, gọi liền chạy ngoài.
"Nguyên Bảo, cháu ngoan của nãi!" Thím Đại Lan một bước xông tới ôm Nguyên Bảo lòng, đánh giá, thấy đứa bé vết thương nào, thể bình an trở về, lập tức vui mừng rơi lệ.
"Nãi, đừng , con , cũng thương." Nguyên Bảo hiểu chuyện giúp nãi lau nước mắt, nhẹ giọng an ủi, nó nãi thương nó nhất, vì nó mà còn đổ bệnh.
"Cha!" Nguyên Bảo ngẩng đầu thấy Khương Tiểu Thiên cũng đang đầm đìa nước mắt, vội vàng gọi một tiếng, liếc thấy Chu thị bên cạnh, Nguyên Bảo mím môi, nhẹ giọng gọi: "Nương..."
Nghĩ đến nương của nó cùng hai cữu cữu, Khương Nguyên Bảo vô cùng kháng cự, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức xụ xuống.
"Nguyên Bảo, để nương xem, con cuối cùng cũng trở về , nếu con để nương sống đây!" Chu thị sụt sịt mũi, sụt sịt nước mắt xông lên ôm Khương Nguyên Bảo.
Thím Đại Lan cũng ngăn cản, mặt nhiều trong làng như , nàng thể để cháu trai ngoan của mất mặt.
Không ngờ Khương Nguyên Bảo nhẹ nhàng đẩy Chu thị , chỉ nắm tay thím Đại Lan, cúi đầu .
Chu thị duỗi thẳng tay, hành động của con trai làm cho lúng túng, chỉ thể âm thầm rơi lệ.
Thím Đại Lan mặc kệ Chu thị, kéo Khương Tiểu Thiên cùng Khương Nguyên Bảo quỳ xuống dập đầu với Khương Phù và Khương Mậu, khiến họ vội vàng ngăn cản: "Thím Đại Lan, ca Tiểu Thiên, mau dậy, là của nha môn cứu Nguyên Bảo, còn bắt cả đám bắt cóc nữa."
Thím Đại Lan cùng Khương Tiểu Thiên lúc mới thấy hai vị quan sai đang lưng Khương Phù và họ, liền dập mấy cái đầu vang dội: "Tạ ơn Thanh Thiên Đại lão gia, tạ ơn Thanh Thiên Đại lão gia!"
Nghe bắt đám bắt cóc, họ thể nào hết sự vui mừng. Con cái nhà ai cũng là bảo bối, mất đều là chuyện mất mạng.
"Không dám dám!" Hai quan sai tiện tiến lên kéo hai dậy, Khương Phù và Khương Mậu hiểu ý, phân biệt kéo hai lớn một nhỏ lên.
"Chúng thể nhanh chóng bắt đám bắt cóc, đều nhờ Khương cô nương vẽ chân dung bọn bắt cóc. Các tạ ơn thì hãy tạ ơn Khương cô nương !"
Các quan sai đưa trẻ về nhà đều nhớ lời dặn dò của Thẩm Tri Tiết, với nhà các đứa trẻ rằng việc giải cứu là nhờ Khương Phù, để họ nhớ ân tình của Khương Phù.
Thím Đại Lan và họ gì về chân dung, nhưng của nha môn đều , chuyện là nhờ Khương Phù, tự nhiên đó chính là công lao của Khương Phù.
"Phù nha đầu ! Thím cảm ơn con, con cứu Nguyên Bảo, chính là cứu mạng thím , thím sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp con!"
"Thím Đại Lan, thím đừng , Nguyên Bảo cũng gọi một tiếng cô cô, đều là chuyện nên làm. Muốn báo đáp, thím giữ gìn sức khỏe, qua năm làm việc chăm chỉ chính là báo đáp !"
Khương Phù chút hổ, đám quan sai e rằng nhận lệnh của Thẩm Tri Tiết, như với mỗi gia đình con bắt cóc thì !
"Tốt ! Ta lời Phù nha đầu!" Thím Đại Lan vui vẻ đáp lời, cháu trai trở về , nàng nhất định dưỡng thể thật , cháu trai thành gia lập thất sinh con, nàng đều chăm sóc nữa chứ!
Lại cúi đầu : "Nguyên Bảo, con nhớ ân tình của cô cô Khương Phù, tuyệt đối làm chuyện vô lương tâm, con ?"
"Nãi, con , con tuyệt đối sẽ , cô cô Khương Phù đối xử với con, đường còn mua đồ ăn đồ chơi chọc con vui vẻ nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-sau-hoa-ly-vua-lam-giau-vua-nuoi-con/chuong-82-that-ma-phuc-dac.html.]
Khương Nguyên Bảo vốn hiểu chuyện, cần thím Đại Lan , nó cũng ai đối với .
Khương Tiểu Thiên cũng vô cùng cảm tạ, chỉ Chu thị một bên cúi đầu gì, Khương Phù cứu ư? Nàng bản lĩnh lớn đến ?
điều khiến nàng đau lòng nhất chính là thái độ của Nguyên Bảo, nó đối với Khương Phù còn thiết hơn cả nương ruột của , trong lòng khỏi ghen tị.
Càng nghĩ càng thấy Khương Tiểu Thiên hòa ly với nàng chính là để dọn chỗ cho Khương Phù.
Thím Đại Lan liếc Chu thị một cái, lười để ý đến nàng, cùng Khương Phù và họ cảm ơn ngàn vạn , đó mới an tâm về nhà.
Quan sai thấy chuyện xong, họ cũng trở về nha môn bẩm báo với Thẩm Tri Tiết.
Mọi đều tản , Khương Phù cùng Khương Mậu mới kéo xe bò về nhà, về đến nhà kể với nhà chuyện bọn bắt cóc bắt, một đám trẻ đều cứu.
Mọi lúc mới thở phào nhẹ nhõm, con cái tìm là nhất, là cuối cùng thể ăn một cái Tết vui vẻ .
Đại Lang cùng mấy đứa trẻ khác cầm đồ ăn vặt chạy vụt ngoài, Khương Phù và họ cũng ngăn cản, cần nghĩ cũng , đây là an ủi Khương Nguyên Bảo.
Thím Đại Lan đợi nhóm trẻ , dặn dò Khương Nguyên Bảo một phen, bảo nó ngoài sát lớn, đừng chạy lung tung.
Khương Nguyên Bảo trong lòng cũng thấy tủi , lúc mới kể với thím Đại Lan, hôm đó nó căn bản cùng cữu cữu trấn, là nương của nó cùng hai cữu cữu cứ ép nó .
Trong trấn đông nó sợ lạc, liền nắm chặt áo cữu cữu, nhưng các cữu cữu ghét nó phiền phức, luôn gạt tay nó .
Hai lớn nhanh, căn bản quan tâm nó, thế là bọn bắt cóc bịt miệng cướp thẳng, hai cữu cữu đáng tin cậy của nó thậm chí còn nó mất tích.
Thím Đại Lan xong giận đến run , hai tên mất lương tâm của Chu thị, còn dám là Khương Nguyên Bảo tự nó bám sát, để mất con còn bắt họ tìm hai ngày thì cứ lữa, ngay cả cháu ruột của cũng quan tâm, trong mắt e rằng chỉ tiền thôi!
"Nguyên Bảo, nãi để cha con hòa ly với nương con, con hận nãi ?" Thím Đại Lan giấu cháu trai, chuyện rõ , tránh để đứa trẻ suy nghĩ nhiều.
"Nãi, trong lòng nương con chỉ bà ngoại cữu cữu bọn họ thôi." Khương Nguyên Bảo ngây ngô , nó sớm , nương của nó lẽ cũng quan tâm nó, chỉ là so với bà ngoại và các cữu cữu thì nó là đứa quan trọng.
Nương của nó luôn miệng : Bà ngoại bọn họ sống khổ cực, dễ dàng gì. Các cữu cữu của con từng ăn món gì ngon, cho nên gì thì cho họ .
Nó vẫn luôn hiểu, bà ngoại bọn họ đáng thương cũng do nó gây , tại bắt nó nhường tất cả những thứ ngoài?
Thím Đại Lan liếc mắt một cái suy nghĩ của cháu trai, đứa trẻ trong lòng chịu bao nhiêu ấm ức. Đã , nương cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Sáng sớm hôm , thím Đại Lan liền nhờ một tờ hòa ly thư, khi Chu thị ký tên thì mau chóng cút .
Đương nhiên chuyện sẽ dễ dàng bỏ qua, quả nhiên ngoài dự liệu của thím Đại Lan, Chu thị về nhà bao lâu, nhà họ Chu tìm đến cửa, đòi chút bồi thường cho Chu thị.
Thím Đại Lan tính nết của nhà họ, đưa năm lượng bạc liền giải quyết xong chuyện , nhà họ Chu hớn hở về nhà.
Càng nghĩ càng thấy lời, Chu thị tuy hơn hai mươi tuổi, nhưng ở nhà họ Khương ăn uống bồi dưỡng , trông trẻ hơn nhiều so với những phụ nữ cùng tuổi, tái giá một nữa thể đổi chút tiền sính lễ.
Chu thị đương nhiên tính toán của nhà nương đẻ, trong lòng nàng, cha nương và là những thương nàng nhất, thể tính kế nàng chứ?