Nông Nữ Sau Hòa Ly, Vừa Làm Giàu Vừa Nuôi Con - Chương 23: Âm Mưu Bất Trắc

Cập nhật lúc: 2025-10-10 03:10:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu lão đầu xong liền mũi cay xè, hít một mở lời : "Ta gặp . Con bò tình cảm sâu nặng, nếu bất đắc dĩ cần tiền gấp cũng thể bán nó ..."

Giang Phù những gì Triệu lão đầu đang nghĩ trong lòng, : "Lão bá, ngài cứ yên tâm, chúng nhất định sẽ đối xử tử tế với con bò , chỉ dùng để mỗi ngày chạy một chuyến đến huyện thành giao hàng, chắc chắn sẽ để nó quá mệt nhọc."

Giang Phù kiếp từng nuôi chó mèo, làm hiểu ý tứ trong lời của Triệu lão đầu.

Triệu lão đầu nhịn mà mắt đỏ hoe, vỗ vỗ lưng con bò vàng lớn, lẩm bẩm: "Đại Ngưu Đại Ngưu, ngươi phúc khí , nhớ làm việc chăm chỉ nhé, đừng lười biếng."

Lại đầu với Giang Phù và Giang Mậu: "Hai ngươi dắt bò về tiện, tự làm một chiếc xe bò, tạm bợ nhưng vẫn dùng . Nếu hai ngươi chê, sẽ tặng luôn cho hai ngươi!"

Hai mừng rỡ, họ còn đang định lát nữa sẽ làm một chiếc xe bò, giờ thì đúng lúc.

Chiếc xe bò của Triệu lão đầu vẫn còn mới phân nửa, mặc dù chế tác thô sơ một chút, nhưng chắc chắn. Đây đúng là nhặt của hời.

Triệu lão đầu giúp Giang Mậu cùng lắp xong xe bò, chào từ biệt họ, vội vàng trở về nhà, con trai y còn đang chờ y cứu mạng.

Biết Giang Phù còn ít thứ mua, Giang Mậu cầm roi, hớn hở : "Tiểu , lên xe, chúng lên trấn sắm sửa !"

Giang Phù cũng chọc , định xe bò. Giang Mậu thiên phú lái xe, Đại Hoàng Ngưu cũng hiểu chuyện, đường đều xóc nảy mấy.

Có xe bò thật tiện lợi. Hai đến trấn, tiên đến tiệm rèn đặt làm mười cái bàn cạo lớn, là dùng gấp. Giang Phù trả tiền sảng khoái là khách quen, ông chủ liền đồng ý một ngày là làm xong.

Giang Phù thầm nghĩ, quả nhiên tiền thì việc dễ dàng!

Sau đó đến tiệm thịt heo, mua da heo, xương ống lớn và thịt chân giò.

Nàng rõ với Dương chưởng quỹ, thời hạn giao hàng vẫn bày sạp thêm hai ngày, dù cũng cho thực khách một lời giải thích.

Ra khỏi tiệm thịt heo, đến Ngũ Cốc Hương mua năm mươi cân gạo tẻ và năm mươi cân bột mì trắng. Nàng ăn cơm gạo lứt nhiều ngày , trời nàng thèm hương vị cơm gạo trắng đến nhường nào!

4_Mua xong đồ đạc, Giang Mậu liền lái xe bò đưa Giang Phù về nhà. Thời gian quả thực đủ dùng, còn đến chỗ Giang Tiểu Thiên đặt làm mấy cái giá lọc cùng thùng gỗ, chậu gỗ các thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-sau-hoa-ly-vua-lam-giau-vua-nuoi-con/chuong-23-am-muu-bat-trac.html.]

Nếu đợi đến khi lượng hàng giao lớn lo lắng, phong cách của Giang Phù luôn là lo liệu , sớm tính toán.

Đợi hai về đến Giang Gia Trang, dân làng lập tức xôn xao. Nhà họ Giang già mua xe bò , chuyện kiếm bao nhiêu bạc chứ?

Nếu đây dân làng thấy nhà họ Giang vác giỏ tre về về trong huyện thành, họ cũng chỉ nghi hoặc. nay mua xe bò thì khác , đó thể đáng giá mười mấy lạng bạc đó!

Cả thôn chỉ nhà Giang Đại Quý là một con bò, nhưng đó là do y dựa bộ tiền tích cóp từ việc săn b.ắ.n mà mua . Nhà họ Giang rốt cuộc làm ăn gì, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi thể mua bò?

Một đám bảy mồm tám lưỡi bàn tán, càng càng cảm thấy Giang Phù thông thần nhập thánh gì đó.

những ngày của nhà họ Giang là bắt đầu khi Giang Phù hòa ly về nhà. Nghe hôm đó Giang Phù còn đ.â.m cây, mặt đầy m.á.u tưởng chừng tắt thở, đó thế nào tỉnh . Đây là phúc lớn mạng lớn thì là gì?

Giang Phù cùng lão cha về nhà, Trương thị đang rửa rau trong sân, ba nàng tẩu xử lý xong bì heo, chỉ đợi nấu nước sôi cho luộc, ba vị ca ca đang bàn bạc cách dựng chuồng bò, bên cạnh còn chen chúc một đám hài tử.

Trương thị thấy hai cha con về, ngẩng đầu hỏi: "Thế nào ? Đất mua ?"

Giang lão cha nghĩ đến khuê nữ xây nhà, trong lòng vui mừng tự hào, tủm tỉm : "Mua xong , chính là mảnh đất phía nhà chúng đó, thôn trưởng ngày mai sẽ làm địa khế."

Trương thị trong lòng cũng vui mừng, cuộc sống ngày càng , đều nhờ phúc của khuê nữ nhà , nàng chợt nghĩ đến một chuyện, vội với Giang lão cha: "Chàng với thôn trưởng , địa khế tên khuê nữ, tuyệt đối sai sót."

Giang lão cha "ai da" một tiếng, y thật sự quên mất. Khuê nữ bỏ tiền mà tên ghi địa khế của thì chút nào. Đợi y qua đời, cả nhà chia gia tài, căn nhà thể cùng chia, như khuê nữ sẽ chịu thiệt thòi lớn.

Giang Phù cũng quên mất chuyện , định mở lời thì thấy Giang lão cha chạy nhanh như bay khỏi cổng lớn.

Chân cẳng của lão cha... thật sự tầm thường!

Giang Phù cũng cho rằng địa khế nên tên , bất luận là ở cổ đại hiện đại, nàng đều cảm thấy nên tài sản thuộc về chính , đây mới là nguồn gốc của cảm giác an . Hơn nữa, một gia đình đông đúc như nhà họ Giang, dù mối quan hệ hiện tại đến mấy cũng thể đảm bảo xảy vấn đề. Không nàng nghĩ quá nhiều, mà là dám đánh cược thiện ác của lòng .

Giang lão cha chẳng mấy chốc trở về, thỏa thuận xong với thôn trưởng, còn Trương thị mắng cho mấy câu vì đầu óc linh hoạt. Giang Phù gì, phòng bếp nấu cơm.

Loading...