Nông Nữ Sau Hòa Ly, Vừa Làm Giàu Vừa Nuôi Con - Chương 114: Mặc bảo của Huyện lệnh

Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:57:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Lão Thái Thái truyền lời bảo nàng một chuyến đến huyện thành, là chuyện , Khương Phù đoán chắc tám chín phần là về chuyện tiệm đồ ướp.

Bởi vì đó nàng từng với Thẩm Lão Thái Thái rằng, tiệm sẽ khai trương tháng Tư hoặc tháng Năm.

Khương Phù làm hai con gà ướp và gà da giòn sốt mật ong, một phần cho nhà họ Thẩm, chỗ Chu Đại Phu cũng thể quên.

Nhà họ Thẩm dù cũng là cổ đông, từng ăn qua nhiều món ngon, nàng vặn để họ nếm thử, xem điều gì cần cải thiện .

Tiện thể xin một tấm biển hiệu mang về, nàng quả thật là một tiểu linh quỷ mà…

Khương Phù nghĩ như , chẳng mấy chốc đến cổng bên hông huyện nha, tiểu tư thấy đến là Khương Phù, khuôn mặt nhỏ nhắn liền nở nụ tươi rói.

Khương Phù thể coi là khách quen của huyện nha, nhà họ Thẩm chăm sóc và yêu quý, cộng thêm mỗi Khương Phù đến đều cho những tiểu tư gác cổng đồ ăn vặt, thế nên, bọn họ đối với Khương Phù vô cùng nhiệt tình.

Tiểu tư đưa Khương Phù cửa, thẳng đến đường đường, Thẩm Lão Thái Thái từ sớm dặn dò rằng, chỉ cần là Khương Phù đến thì cần thông báo.

Khương Phù cửa cảm thấy khí trong nội viện khác thường, các tiểu tư và nha đều hớn hở, bận rộn ngừng, náo nhiệt hơn hẳn khi.

Chỉ vài bước, Khương Phù đến ngoài cửa đường đường, Thẩm Lão Thái Thái liếc mắt một cái thấy nàng, liền gọi: “Ôi chao, chờ con mãi, cuối cùng cũng đến .”

Khương Phù kêu một tiếng “Thẩm nãi nãi”, hành lễ với Thẩm phu nhân, sang bên trái, một phụ nhân trẻ tuổi đang mỉm nàng, bên cạnh còn một bé gái chừng ba năm tuổi.

Nữ tử và Thẩm phu nhân giống hệt như đúc từ một khuôn, chỉ là khóe mắt đuôi mày toát lên vẻ khí, mềm mại như Thẩm phu nhân, chắc hẳn đây chính là vị “tỷ tỷ” mà Thẩm phu nhân từng nhắc đến nhưng nàng gặp mặt.

Khương Phù bước lên một bước định hành lễ, nữ tử dậy tới : “Đây chính là Khương Phù , quả nhiên trăm bằng một thấy, chỉ tài nghệ khéo léo, mà cũng thanh tú, càng càng thấy yêu thích!

Ta tên Thẩm Tư Dư, năm nay hai mươi bảy tuổi, lớn hơn hai tuổi, cứ gọi là Tư Dư tỷ tỷ .”

Quả là sảng khoái, lời thật thà khiến như tắm trong gió xuân, Khương Phù trong lòng cảm thán, thuận theo lễ nghi hành lễ : “Ra mắt Tư Dư tỷ tỷ.”

Thẩm Tư Dư đáp lời một tiếng, đầu bảo đứa bé đến chào hỏi, cô bé tên Tần Diệu, trông thật xinh xắn đáng yêu.

Con bé líu lo gọi một tiếng “Dì”, Khương Phù chuẩn quà gặp mặt, cảm thấy vô cùng khó xử, đành sẽ bù đắp.

Không còn cách nào khác, hiện tại trong tay nàng chỉ mấy lạng bạc vụn, thể làm quà gặp mặt cho đứa bé , chẳng sẽ chê ?

Tuy nhiên may mắn là nàng còn mang theo một con gà ướp, thế nào cũng đến nỗi quá tệ.

Thẩm Tư Dư : “Quà gặp mặt gì chứ, những thứ đó đều là hư danh. Ta chỉ nghĩ đến tài nghệ của thôi, cái gói giấy dầu là món ngon gì , ngửi thấy thơm !”

Thẩm phu nhân khẽ ho một tiếng : “Xem cái bộ dạng tham ăn của con kìa, chẳng khác gì để con chê , con nhắc đến nha đầu Phù lâu, cảm tạ một phen , còn mau mang tạ lễ của con .”

Bị Thẩm phu nhân , Thẩm Tư Dư mới rời mắt khỏi giỏ gà ướp, gượng gạo một tiếng, sai nha cận lấy tạ lễ.

Khương Phù thấy Thẩm Tư Dư thật thà, liền đặt giỏ lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh, mở gói giấy dầu .

Nàng : “Đây là gà ướp và gà da giòn sốt mật ong làm, chẳng tiệm đồ ướp sắp khai trương , mang đến đây để nếm thử hương vị, nếu vấn đề gì, sẽ dễ dàng cải thiện.”

Nàng ngờ Thẩm Tư Dư cũng ở đây, thì quá , ở kinh thành chắc chắn ăn qua nhiều món ngon hơn, ý kiến đưa sẽ giá trị tham khảo hơn.

Thẩm Lão Thái Thái liền xích gần ngửi một hồi, cảm thán : “Màu sắc thật , tươi tắn rực rỡ, thấy thơm .”

Tiểu nha tinh ý, bước nhanh lấy chén đũa mang đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-sau-hoa-ly-vua-lam-giau-vua-nuoi-con/chuong-114-mac-bao-cua-huyen-lenh.html.]

Thẩm Tư Dư sốt ruột kẹp một miếng bỏ miệng, khỏi mắt sáng rực.

“Hương vị … thật sự từng ăn qua, còn mang theo một chút ngọt ngào, thật là mỹ vị cực kỳ, còn nhận là làm từ thịt gà đấy!”

Thẩm Tư Dư nhai thêm hai cái, cảm thấy thơm lừng khắp khoang miệng, thật sự hợp khẩu vị của nàng. Nàng kẹp một miếng khác bỏ miệng Tần Diệu, cô bé khựng một chút nhanh chóng nhai ngấu nghiến.

Thẩm Lão Thái Thái nếm qua cả hai loại thịt gà, còn thời gian để đưa ý kiến nữa, chỉ ngừng gật đầu.

Thẩm phu nhân là một tú nữ điển hình, vốn dĩ thấy con gái và Nương chồng ăn uống ngon lành như chút bất đắc dĩ, nhưng lời xong cũng kìm , che miệng ăn một miếng nhỏ.

Quả nhiên là mỹ vị.

“Nha đầu Phù, hương vị của con thật sự gì để chê, còn ngon hơn cả món của nhiều đầu bếp ở các tửu lầu lớn, thật sự chỗ nào cần cải thiện cả.”

Thẩm phu nhân xong, khẽ l.i.ế.m môi một cách thể nhận .

Thẩm Tư Dư gật đầu phụ họa: “Chính là đó, tửu lầu kinh thành e rằng cũng làm hương vị tuyệt vời như thế , tiệm đồ ướp của nhất định sẽ buôn bán phát đạt.”

Bé gái Tần Diệu cũng líu lo : “Dì làm ngon quá, ngon như bánh bông lan hấp .”

Phải là hiện nay món bánh điểm tâm Tần Diệu thích nhất chính là bánh bông lan hấp, mềm xốp ngon miệng, ngon gấp trăm so với món làm ở phủ của bọn họ, điều duy nhất thể ăn mỗi ngày.

Lời trẻ con là thật nhất, Khương Phù xong trêu ghẹo : “Diệu Diệu thích ăn bánh bông lan hấp như , về nhà với Dì ? Dì sẽ làm cho con ăn mỗi ngày.”

“Thật ? Dì, con về nhà với Dì nhé!” Đôi mắt to tròn chớp chớp của Tần Diệu bỗng nhiên sáng lên.

Thẩm Lão Thái Thái bật khúc khích: “Con bé tham ăn , nếu thật sự về nhà với dì Khương Phù, chẳng sẽ ăn hết sạch nhà dì ?”

Tần Diệu liền tháo chiếc túi nhỏ đeo cổ , đập mạnh xuống bàn: “Diệu Diệu đưa tiền!”

Lần khiến tất cả trong phòng đều bật .

Tần Diệu bĩu môi, đang trêu chọc , lập tức vui nữa.

Khương Phù nhận thấy điều đó, lập tức an ủi, rằng tiệm bánh điểm tâm cũng sắp khai trương, đến lúc đó nàng sẽ mở đến kinh thành, mỗi ngày đều cho con bé ăn thỏa thích.

Tần Diệu lúc mới vui vẻ trở , niềm vui của trẻ con thật đơn giản.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tri Tiết cũng từ nha môn trở về, khi nếm thử thịt gà cũng khen ngớt lời.

Khương Phù nhận lời khen từ nhà họ Thẩm, trong lòng càng thêm vững .

Thẩm Tri Tiết hỏi vài câu về việc khai trương tiệm đồ ướp, Khương Phù thầm nghĩ cuối cùng cũng đến chuyện chính .

Nàng mở lời : “Người làm công trong tiệm định xong , bên xưởng gà vịt cũng chuẩn thỏa, chỉ chờ chọn ngày lành tháng để khai trương, nhưng hiện tại còn thiếu một thứ…”

Thẩm Tri Tiết nhướng mày : “Ồ? Còn thiếu gì, cứ việc .”

Khương Phù ngập ngừng : “Còn thiếu một tấm biển hiệu, đây là bộ mặt của tiệm, tìm chữ …”

“Muội , tìm đúng đấy, thư pháp của cha lợi hại đó!” Thẩm Tư Dư Khương Phù cố ý xin mặc bảo của cha , liền vội vàng giúp một tay.

Thẩm phu nhân : “A Dư, con đừng nháy mắt với nha đầu Phù nữa, cần con , cha con cũng sẽ đồng ý thôi, nhà chúng còn bỏ bạc chờ tiền lời của nha đầu Phù đó.”

Loading...