Người cuối cùng thể hạ độc tổng cộng bốn : Nha của Lục hoàng t.ử phi Nam Cương, Ánh Mai, Tiểu Linh, Lâm đầu bếp!
Ninh vương thế tử: "Không chừng là do nha của Lục hoàng t.ử phi Nam Cương hạ độc, đây là cảnh tự biên tự diễn để lừa Nạp Lan quốc chúng bồi thường!"
Nạp Lan Cẩn Niên lời khai của Ánh Mai: "Không đơn giản như ! Lâm Phong!"
"Dạ!" Lâm Phong lập tức đến.
"Ngươi lục soát! Lục soát từng gian phòng cho bổn vương!"
Lâm Phong lập tức đồng ý: "Dạ!"
Thất hoàng t.ử lúc cũng mở miệng : "Sân của sứ giả cũng lục soát luôn ?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Lục soát! Cứ lục soát hết thứ! Chẳng cũng sẽ tìm chứng cứ ?"
Thất hoàng tử, thế t.ử An Thân vương, thế t.ử Ninh vương cùng Lâm Phong lập tức bắt đầu cuộc điều tra.
Lâm Phong chủ yếu phụ trách điều tra phòng ở của hạ nhân.
Đối với phận đặc biệt, tôn quý thì ba Thất hoàng t.ử sẽ đích điều tra, như vẻ tôn trọng sứ giả hơn.
Nạp Lan quốc bọn họ lễ nghi đàng hoàng!
Mà chỗ của Ngũ công chúa Đông Lăng và quận chúa Tây Hoa là chỗ của nữ quyến nên Ôn Noãn phụ trách thẩm vấn họ một chút.
Chắc chắn sẽ phiền phức!
Ôn Noãn đến phòng ở của Ngũ công chúa Đông Lăng .
"Tuệ An quận chúa gặp qua Ngũ công chúa Đông Lăng".
"Tuệ An quận chúa đến tìm bổn công chúa là chuyện gì? Sẽ nghĩ bổn công chúa hạ độc Lục hoàng t.ử phi Nam Cương nên đến bắt chứ?" Đông Lăng Ngũ công chúa cảm tình gì đối với Ôn Noãn, sẽ ai thiện cảm với gây tổn thất nặng nề cho đất nước của !
Ôn Noãn cũng điều , nàng để ý mà chỉ mỉm : "Ngũ công chúa quá lời! Ta chỉ là hỏi xem cái của Ngũ công chúa Đông Lăng thôi."
Ôn Noãn xoay lấy một cái khăn từ trong rổ mà Trần Hoan cầm, bày mắt Ngũ công chúa Đông Lăng:
"Đây là chiếc khăn của Ngũ công chúa Đông Lăng đúng ?"
Ngũ công chúa Đông Lăng thoáng qua, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc nhưng cũng phủ nhận, nàng gật đầu: " là của , vì ngươi cầm chiếc khăn của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-898.html.]
Ôn Noãn trả lời câu hỏi của nàng , nàng chỉ hỏi ngược : "Sáng hôm nay Ngũ công chúa Đông Lăng lên núi ?"
"Không . Ta vẫn luôn ngủ cho đến khi xảy chuyện mới tỉnh !"
Vốn dĩ nàng dự tính lên núi xem mặt trời mọc, nhưng do tối qua uống rượu, nên nàng dậy .
Ôn Noãn gật đầu: "Buổi sáng hôm nay chúng lên núi hái thất tinh hoa thì gặp thích khách, chiếc khăn chúng tìm thấy ở núi!"
Ngũ công chúa Đông Lăng thì tức đến nổ phổi:
"Nạp Lan quốc các ngươi ý gì? Là đang nghi ngờ bổn công chúa chính là thích khách? Cũng nghi ngờ bổn công chúa g.i.ế.c c.h.ế.t Lục hoàng t.ử phi Nam Cương ? Tối hôm qua bổn công chúa uống rượu, cho đến khi xảy chuyện may thì bổn công chúa vẫn luôn ngủ! Hành cung của các ngươi thủ vệ đúng ? Có nào thấy ngoài ? Thật buồn ! Ta đây là dã tâm của Nạp Lan quốc các ngươi, cố ý làm việc để đổ oan, châm ngòi ly gián mối quan hệ của Nam Cương quốc và Đông Lăng quốc! là khiến thấy ghê tởm mà!"
Ngũ công chúa Đông Lăng quốc tức đến mức b.ắ.n một tràng ngừng giống như b.ắ.n pháo.
Ôn Noãn cũng tức giận, việc đối phương nổi giận là chuyện bình thường.
Nàng lời trấn an: " Ngũ công chúa Đông Lăng đừng tức giận, nếu cho rằng cô là thích khách, thì hiện tại đưa thủ vệ đến bắt cô ! Chẳng cũng chỉ đến hỏi tình hình một chút thôi ?"
"Hừ, bắt ? Ngươi dám!" Ngũ công chúa Đông Lăng liếc Tuệ An quận chúa một cái.
Ôn Noãn hết kiên nhẫn, nàng chỉ nàng một cái, chuyện liền khách khí nữa.
Từ đến nay nàng làm việc đều cố gắng để khác nắm sai, giờ phút nàng lễ đó mới dùng binh!
Sau đó dù Ngũ công chúa gì thì nàng cũng vẫn ở phía lẽ !
Ôn Noãn vui :
"Chắc Ngũ công chúa cũng , bổn quận chúa đến tìm cô là để điều tra rõ chân tướng, tìm hung thủ! Bổn quận chúa chiếc khăn vì ở núi, nếu Ngũ công chúa Đông Lăng phối hợp, thể cô chính là thích khách! Như sẽ lập tức bắt cô! G.i.ế.c một hoàng t.ử phi của một đất nước, thì cho dù cô là Ngũ công chúa Đông Lăng thì Nạp Lan quốc chúng cũng giao nộp cô !"
"Ngươi dám!"
Ôn Noãn mỉm : "Ngũ công chúa vẫn nên phối hợp cho , , vì khăn tay của cô ở núi! Nếu cô sẽ bổn quận chúa dám !"
Nói đến đây, Ôn Noãn nàng , đ.á.n.h giá từ xuống : "Ở Vạn thọ lễ Đông Lăng, Ngũ công chúa cũng dám bắt ! Sau khi bắt cô, vẫn thể để cho nước của cô dùng một tòa thành trì để đổi lấy, mới thả cô ngoài!"
"Ngươi!"
Ôn Noãn trực tiếp cắt ngang lời của nàng , chỉ nàng bằng ánh mắt lạnh lùng: "Cô xem dám !"
Ngũ công chúa Đông Lăng khí thế của Ôn Noãn khiến cho khiếp sợ, nàng vô thức lùi về vài bước, suy nghĩ một lúc mới : "Ta tại chiếc khăn của ở núi, nhiều khăn tay, chừng do ngày nào đó làm rơi khác nhặt lên, cố ý để nó ở núi!"