Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 714

Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:02:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn đại học sĩ thấy Hoàng Hằng Hi sắp liền khụ khụ hai tiếng: "Khụ khụ... Bức họa dùng màu sắc tồi. Chỉ là kỹ thuật vẽ bình thường, kết cấu tổng thể quá hợp lý. Tư tưởng về tương lai theo khuôn phép cũ, là thứ đều thể nghĩ tới, cho nên thiếu sự sáng tạo. Kiến nghị tới hiệu sách mua quyển《 kỹ năng vẽ》của Từ đại sư để xem, nâng cao kỹ năng vẽ cơ bản.

Hoàng Hằng Hi há miệng thở dốc, thiếu chút nữa liền !

Lớn như , đây là đầu tiên nàng phê bình thê t.h.ả.m như thế.

Nàng âm thầm véo một cái, cho , đó mới : "Thần nữ xin theo lời dạy bảo của Vương gia và Hàn !"

Hàn đại học sĩ gật đầu.

Kế tiếp đến lượt bản vẽ của Ôn Ngọc!

"Đây là đang vẽ tương lai ? Ai u, thế giới tương lai là thế giới quái thú ? Con lợn còn mọc cánh bay lên trời? Con gà còn lớn hơn cả con dê? Vậy thì sẽ bộ dáng gì? Một ngọn núi cao lớn ? Con đổi gì ?!"

Thất hoàng t.ử thoáng qua bức vẽ của Ôn Ngọc, thế mà thật sự thấy một con lợn mọc cánh!

Đầu óc vấn đề gì ?

"Chậc chậc chậc... Cái quả thực logic! Người vẽ bức tranh dùng đầu để suy nghĩ ? Hay là căn bản đầu óc?" An Thân Vương bày vẻ mặt thể chịu nổi.

Hàn đại học sĩ hiểu vì An Thân Vương nghiêm khắc với hai cô nương như thế, ông thoáng qua bức họa của Ôn Ngọc trầm ngâm : "Kỹ năng vẽ tồi! Nhất định cô nương luyện tập chăm chỉ! Dùng màu sắc cũng tồi, thoải mái nhu hòa, chẳng qua sức tưởng tượng của cô nương quá lớn! Lão phu cảm thấy trăm năm , chỉ sợ con lợn vẫn thể mọc cánh ! Con gà cũng thể nuôi tới cân nặng 100 cân như thế! Có chút thoát ly hiện thực! Một trăm năm cũng tính là xa."

Trong lòng Ôn Ngọc hiện tại tức hận, nàng từ đến nay sẽ nén giận, nhịn biện giải: "Bên trong bức họa của Vô Danh đại sư cũng động vật tiến hóa thành mà, một trăm năm những con vật xảy biến hóa, mọc cánh bay lên trời thì gì kỳ quái? Nói chừng còn tiến hóa nhiều hơn nữa chứ!"

Hàn đại học sĩ thì lắc đầu: "Trong bức họa của Vô Danh đại sư thì con tiến hóa là một quá trình dài, chắc là mấy ngàn vạn năm, thậm chí là xa hơn! Nạp Lan quốc thành lập hơn một trăm năm, con gà và lợn cũng xảy đổi gì! Vị cô nương , trong 5000 năm lịch sử của phiến đại lục ghi thì vẫn là , lợn vẫn là lợn! Cho nên chẳng sợ động vật biến hóa thì cũng là trong thời gian ngắn như trăm năm!"

Ôn Ngọc phục : "Tuệ An quận chúa vẽ camera, rạp chiếu phim, 100 năm thể làm ? Vậy càng thêm khả năng ? Thế giới thứ gì thể lưu hình ảnh chứ? Điều căn bản là khả năng làm !! Chẳng qua cũng chỉ là một loại tưởng tượng về tương lai mà thôi!"

An Thân Vương: "Vậy cũng là thứ từng xuất hiện, đồ vật hiện tại chắc tương lai ! Mà ngươi vẽ động vật hiện tại thành biến dạng!"

Hàn đại học sĩ cũng : "Đồ vật và động vật giống ! Mọi thứ đều dựa trí tuệ của con để phát minh ! Thế giới nhiều thứ chúng còn sử dụng, giống như lôi điện trời! Nếu tồn tại, liền nhất định thể lợi dụng, chẳng qua chúng vẫn nghĩ cách để lợi dụng thôi! Cho nên tương lai thể sẽ phát minh camera, điều khả năng! Không khả năng! những sinh vật hiện sẽ đổi quá lớn!"

Hàn đại học sĩ cực kỳ kiên nhẫn giải thích cho Ôn Ngọc.

Sau khi bình xong tất cả các bức họa, thì lấy phương thức bầu chọn để chọn bức họa giải nhất.

Sau một vòng bình chọn, phía nam ba chọn Tuệ An quận chúa, hai chọn Hàn Canh Mặc, hai chọn Hàn Canh Du, còn ba đều chọn chơi cùng.

Phía nữ tử, Hàn Canh Du, Hàn Thi Ngữ, Phương Phương, còn Ôn Ngọc đều chọn Ôn Noãn, còn hai chọn Hàn Canh Du, ba chọn Hàn Canh Mặc, một chọn Ôn Ngọc.

Không hề nghi ngờ, Ôn Noãn vẫn nhỉnh hơn một chút!

Lúc một phụ nhân trán nga mi, minh diễm động lòng , ung dung hoa quý mang theo hai cung nữ tới.

Mọi hành lễ: "Học sinh / thần nữ gặp qua An Thân Vương phi!"

An Thân Vương phi : "Mọi miễn lễ! Thi đấu vẽ tranh kết thúc ?"

Mọi vội trả lời: "Bẩm An Thân Vương phi, vặn kết thúc!"

An Thân Vương phi: "A, là bức họa của ai thắng? Bổn vương phi ban thưởng thật !"

Thế t.ử An Thân Vương lập tức : "Mẫu phi, là Tuệ An quận chúa!"

An Thân Vương phi thì trong lòng kinh ngạc, nhưng nghĩ đến phu quân nhà vẫn luôn bênh vực , cảm thấy đương nhiên, bà về phía Ôn Noãn: "Không nghĩ tới Noãn Noãn vẽ tranh cũng lợi hại như ?! Còn để cho những khác sống !"

Chỉ cần An Thân Vương phi thời gian rảnh là sẽ thường xuyên tiến cung chơi đấu địa chủ với Thái Hậu, đ.á.n.h mã điếu, cho nên bà thường xuyên thấy Thái Hậu khen Ôn Noãn!

cũng từng gặp Ôn Noãn hai ba , hai cũng coi như quen thuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-714.html.]

Ôn Noãn lắc đầu: "Thần nữ đây là dùng kỹ xảo để thắng, thắng mà dùng võ!"

An Thân Vương hừ một tiếng: "Ngươi ! Trở về bảo Thập Thất dạy ngươi vẽ tranh thật ! Đừng mất mặt hổ!"

Đồng dạng là một câu mất mặt hổ! câu và câu với Ôn Ngọc quả thực là khác như trời với đất!

Liền tính là kẻ điếc cũng thể sự thiên vị của An Thân Vương với Ôn Noãn.

An Thân vương phi : "Không cần để ý tới Vương gia! Con ông khá nghiêm khắc! Nếu như là Noãn Noãn thắng, thì bổn vương phi thật sự ban thưởng thật ! Tí nữa ngươi cùng bổn vương phi tới nhà kho xem, thích cái gì liền chọn cái đấy!"

An Thân Vương thì trừng lớn hai mắt, thét to: "Vương phi! Bà Tuệ An quận chúa và Thập Thất hoàng quả thực chính là rắn chuột một ổ !"

Để Tuệ An quận chúa tới nhà kho chọn đồ vật, chừng nhà kho đều dọn sạch!

Ôn Noãn: "..."

Cái gì là nàng và Thập Thất ca là rắn chuột một ổ!

An Thân Vương dùng thành ngữ hả!

Vốn Ôn Noãn đang từ chối liền quyết định từ chối nữa!

Thất hoàng t.ử tò mò hỏi: "Vây ai là rắn, ai là chuột?"

Ôn Noãn một cái.

Thất hoàng t.ử lập tức nghiêm mặt: "Coi như hỏi!"

An Thân Vương: "Đương nhiên là Thập Thất hoàng là rắn! Hơn nữa là một con rắn độc! Tuệ An quận chúa, ngươi cẩn thận con rắn độc Thập Thất ăn con chuột là ngươi tới xương cốt đều còn!"

An Thân Vương phi quả thực lấy khăn bịp kín mồm An Thân Vương!

Làm gì trưởng nào lời đáng tin cậy như thế ở mặt em dâu chứ!

"Quận chúa Tuệ An, đừng để ý tới ông ! Ông đang hươu vượn! Đi, mang ngươi chọn lựa!"

"Vương phi, bổn vương đồng ý ban thưởng cho Tuệ An quận chúa, Vương phi cần ban thưởng!"

An Thân Vương phi: "Đồ do bổn vương phi tặng liên quan gì tới Vương gia! Vương gia tặng của , thần tặng của thần !"

An Thân Vương: "..."

Đồ của vương phi còn là của chính ? Bà đang chuyện quỷ quái gì!

Tất cả tài sản tính mạng của ông đều cho vương phi !

Vương phi xong liền về phía : "Ta chuẩn sẵn bánh trong vườn hoa cúc cho , mời dời bước tới vườn hoa cúc thưởng thức! Chỗ đó còn gánh hát diễn trò!"

Mọi vội cảm ơn: "Đa tạ Vương phi."

An Thân Vương phi : "Không cần khách khí, Dật Nhi, con và hai Thất hoàng tử, thế t.ử tiếp đãi Hàn lão và thật !"

An Thân Vương phi xong về phía An Thân Vương: "Vương gia."

Không cần An Thân Vương phi cái gì, An Thân Vương liền thời gian nghỉ ngơi tới , ông lập tức : "Bổn vương !"

Lúc An Thân Vương phi mới tiến lên ôm lấy cánh tay Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, ! Đi chọn lễ vật! Vương gia, là chọn luôn phần quà của ông luôn?"

"Đừng! Vương phi, đừng! Lão phu chuẩn ! Vương phi mang Tuệ An quận chúa chọn ban thưởng của bà là ! Tí nữa bổn vương đưa cho Tuệ An quận chúa !"

An Thân Vương phi gật đầu.

Loading...