Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 517

Cập nhật lúc: 2025-11-21 04:53:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Noãn: "Hơn một tháng ! Lúc mới đầu tay của ngươi sẽ thể linh hoạt giống như . Hơn nữa tay cũng sức, nhưng mà thời gian lâu thì nó sẽ từ từ hồi phục! Tất nhiên đây là trạng thái nhất, đến lúc đó xem tình hình hồi phục của ngươi thế nào, cho nên trong thời gian gần đây, ngươi đụng nó, cũng tắm rửa, ngươi chỉ thể nhờ khác đến lau giúp ngươi! Có ."

Phó viện chính sớm chữa bệnh xong, ông đến một lúc lâu, Ôn Noãn dường như thể thật sự hồi phục, ông nhịn lắc lắc đầu.

Chẳng lẽ nàng cho rằng bận rộn một buổi sáng, làm một ít việc khiến thể hiểu , là thể đem tay nối lên ?

Gân cốt đứt chính nó sẽ nối ?

Quá ngây thơ !

Trong mắt của ông , Tuệ An quận chúa thật sự là cố vẻ huyền bí, khoe khoang!

Bàn tay đứt vốn dĩ mất hoạt tính, m.á.u cũng sẽ chảy qua mạch máu!

Hiện tại trời đang nóng, ông dự đoán qua thêm hai ngày, chắc chắn bàn tay đứt sẽ phát mùi hôi, miệng vết thương cũng bắt đầu hư thối!

Đến lúc đó xem nàng làm !

Thái y viện Phó viện chính lắc đầu tránh .

Mắt thấy!

Tai cũng nổi nữa!

Đây đúng là một đám ngu ngốc, chuyện như thế mà cũng thể tin !

Những tên quân y hạng hai chỉ băng bó vết thương cũng chỉ là đồ ngốc!

Cùng Tuệ An quận chúa làm trò vớ vẩn!...

Ôn Noãn dặn dò xong điều cần lưu ý còn : "... Ngày mai sẽ tới xem cho ngươi."

Trương Đại Ngưu chăm chú lắng , chỉ sợ bỏ sót điều gì, cuối cùng gật đầu: "Ta , cảm ơn tuệ An quận chúa!"

Ôn Noãn xong thì về phía binh lính phía : "Ai thể tìm hai chiếc xe đẩy tay đến đây? Đưa về quân doanh

"Ta, để ! Ta đẩy xe ! Không hề chút xóc nảy nào! Điều khiển xe ngựa cũng , định nhanh." Tào T.ử Kiến lập tức lớn tiếng .

Hắn còn dùng thanh âm lớn thu hút sự chú ý của Tuệ An quận chúa, khiến cho Tuệ An quận chúa nhở rõ , đó chừng Tuệ An quận chúa sẽ để cho trở thành phu xe của nàng!

mà Ôn Noãn cũng chỉ gật đầu, cũng chú ý lời .

Tào T.ử Kiến vội chạy tìm xe đẩy tay đến.

Bởi vì điều kiện nơi hạn chế nên bàn giải phẫu, cho nên Ôn Noãn chỉ thể xổm ở mặt đất cứu giúp cho Trương Đại Ngưu, giờ phút nàng dậy mới phát hiện chân nàng tê rần, suýt chút nữa là bệch mặt đất.

Nạp Lan Cẩn Niên sớm nên đến bên cạnh nàng, tay mắt nhanh nhạy đỡ lấy nàng, đó trực tiếp bế bổng nàng lên.

"Chân tê rần?" Nạp Lan Cẩn Niên cúi đầu nàng trong lòng.

Thấy tinh thần của nàng cũng như lúc thường.

Đây là do dùng mây tía quá nhiều ?

Ôn Noãn gật đầu, xoa huyệt đạo đầu gối: "Rất tê!"

Nạp Lan Cẩn Niên bế Ôn Noãn trở ngựa, đó xoay lên ngựa, với Lâm Đình Hiên: "Chỗ giao cho ngươi!"

Lâm Đình Hiên gật đầu: "Dạ!"

"Giá!" Nạp Lan Cẩn Niên kéo cương ngự, đầu ngựa cùng Ôn Noãn cưỡi ngựa rời .

Lâm Đình Hiên sắp xếp đưa những t.h.i t.h.ể của những binh lính còn tù binh vận chuyển trở về.

Hắn còn để một đám binh lính ở để trông coi vũ khí doanh cùng mỏ vàng.

Về phần xác của quân địch, cũng chỉ huy binh lính đào mấy hố lớn.

Còn đám bắt sống như Quách Hùng Binh đều trói gô , khóa ở trong xe tù, đưa trở về chờ Hoàng thượng phán quyết!

Cả nhà của Quách gia ai thể thoát khỏi vận mệnh lôi Ngọ Môn chặt đầu, chừng cái đầu còn sẽ treo ở cổng thành vài ngày để răn đe.

-

Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn trở kinh thành, cũng lập tức tiến cung phục mệnh.

Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên cùng tiến cung.

Ngự Thư Phòng

Hoàng Thượng đang xem báo cáo đợt xét nhà Quách gia.

Những thứ đều là tài vật do một ngàn binh lính điều tra và kiểm kê đợt xét nhà Quách gia.

Kiểm kê suốt một ngày mới xong!

Khi Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn tiến , Hoàng Thượng tức giận tới mức thổi râu trừng mắt: "Giỏi lắm! Quách gia hổ là gia tộc trung thành nhiều thế hệ! là trung thành đời đời!"

Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn cùng hành lễ.

Sau khi hai xuống, Nạp Lan Cẩn Niên mới hỏi: "Vì hoàng tức giận như thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-517.html.]

Giải quyết họa lớn trong lòng, hơn nữa còn tịch thu tài phú của Quách gia, ông nên vui sướng mới đúng!

Hoàng Thượng: "Năm đó tổ tiên của Quách gia thế mà trộm bộ tài phú trong quốc khố của tiền triều! Trẫm đ.á.n.h giá bọn họ âm thầm chở hơn phân nữa! Khó trách tổ tiên hoàng đế năm đó khi đ.á.n.h hoàng cung tiền triều, phát hiện quốc khố của tiền triều cướp sạch còn đồng nào! Quả thật quá buồn ! Ngươi xem trẫm thể tức cho ?"

Ôn Noãn: "..."

Khó trách Quách Minh Diễm thua trận mất mấy chục vạn lượng mà cũng chẳng nháy mắt một cái!

Đại thần bình thường chẳng sợ gia cảnh giàu đến mấy, cũng nỡ trả nhiều tiền như thế.

Một quốc khố!

Cho dù mất nước thì bạc trong quốc khố cũng ít !

Quách gia còn sở hữu mỏ vàng tư nhân, tự đúc vũ khí!

Chậc chậc chậc...

Khó trách Hoàng Thượng tức giận như thế!

Nạp Lan Cẩn Niên cũng để ý lắm, rót cho Ôn Noãn một ly , thong thả ung dung : "Hoàng tức cái gì, lấy một nửa đấy ? Đi tìm một nửa bạc còn ! Không nên vui sướng mới đúng ?"

Hoàng Thượng: "..."

!

Tìm bạc trong quốc khố mà tiền triều làm mất, ông nên vui sướng mới đúng!

Còn hơn là ở trong kho nhà ai!

Hoàng Thượng phấn khởi chỉ Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất hoàng sai! Ha ha... Tốt, trọng trách tìm một nửa bạc còn trong quốc khố của tiền triều giao cho !"

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

Đây là đầu tiên hoài nghi liệu bản sai điều gì ở mặt hoàng ?

"Tiền tài động lòng , giao cho ai trẫm cũng thấy yên tâm! Giao cho coi tiền tài như cặn bã giống Thập Thất hoàng là trẫm yên tâm nhất!"

Chờ lấy bạc trong quốc khố của tiền triều, ông sẽ mở rộng thành!

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

Từ khi nào mà thành coi tiền tài như cặn bã chứ!

Hắn còn cưới vợ, cũng kiếm đủ sính lễ, hận thể một mũi tên b.ắ.n trúng hai con chim!

Hoàng Thượng lập tức ném quyển sổ thật dày cho Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất hoàng , trẫm đ.á.n.h giá Quách gia chở hơn một nửa bạc trong quốc khố tiền triều. Đến lúc đó ngươi tham khảo liệu , mang nhiều hơn một nửa bạc về đây cho trẫm là !"

Tâm trạng Hoàng Thượng sảng khoái!

Cuối cùng cũng ngày ông lừa tiền của Thập Thất hoàng !

Không còn là luôn lừa nữa!

"..."

Nạp Lan Cẩn Niên thoáng qua bầu trời bên ngoài.

Ban ngày ban mặt, hoàng đang mớ cái gì ?

Sao hiểu?

Ôn Noãn suýt chút nữa bật , bởi vì cách ở chung của hai bọn họ.

Rất yêu thương đúng ?

Nạp Lan Cẩn Niên : "Hoàng săn sóc, thần sắp cưới vợ, đang lo góp đủ sính lễ đúng ! Sau khi tìm bạc đó về thì hoàng tặng cho thần làm sính lễ đúng !"

Hoàng Thượng: "..."

"Ngươi chuẩn đón dâu hồi nào? Sao trẫm ? Quận chúa Tuệ An đến tuổi cập kê mà!"

"Muội đến tuổi cập kê, nếu thần bạc cưới về thì đến tuổi cập kê cũng như ! Hoàng cũng thần mau chóng cưới vợ đúng ? Nếu hoàng thể xứng đáng với sự gửi gắm của phụ hoàng?"

Ôn Noãn: "..."

Đến tuổi cập kê cũng như là cái quỷ gì ?

Hoàng Thượng: "..."

"Nhà ai cưới vợ mà dùng nửa quốc khố để làm sính lễ?"

Đừng mong lấy tiên đế dọa ông!

Ông nghèo như thế là do của tiên đế!

"Thần chứ ai! Nửa quốc khố mà vẫn thấy đủ!" Nạp Lan Cẩn Niên như thật.

Hoàng Thượng: "..."

Xem , nhà ai mặt dày như nhà ông?

Hoàng Thượng chuyện với nữa, vốn dĩ thể tiếp tục bàn luận về chủ đề !

Loading...