Vào ngày Trừ tịch.
Trời còn sáng, Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên rời giường, hôm nay chỉ là ngày trừ tịch mà là ngày đại quân từ biên cảnh các quốc gia trở về.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên, bao gồm cả văn võ bá quan trong triều đều cần đến cửa thành nghênh đón đại quân chiến thắng trở về.
Nếu những trận chiến đẫm m.á.u của họ, sự dũng cảm bất khả chiến bại của họ, sự cống hiến quên của họ, sẽ sức mạnh và hòa bình của Nạp Lan Quốc ngày nay.
Hai vội vàng mặc quần áo xong liền xuất phát.
Chỉ là ngờ mới mở cửa phòng , liền thấy Tiểu Hoàng cầm theo một đôi giày, ngửa đầu bọn họ : "Thỉnh an phụ hoàng, mẫu hậu! Tiểu Hoàng cũng nghênh đón đại quân chiến thắng trở về!"
Bà v.ú vén áo thi lễ, cúi đầu cung kính : "Tiểu chủ t.ử hôm nay dậy sớm, tỉnh liền mặc quần áo, cầm theo giày chạy tới."
Bởi vì Ôn Noãn bảo bà v.ú chỉ cần chuyện nguy hiểm, sai lầm hoặc là thất lễ thì cần hạn chế tự do của bé.
Cậu bé chơi ở thì , chỉ cần những nơi nguy hiểm như bên cạnh hồ sen, bên cạnh giếng là .
Cậu bé tự đường thì cứ để bé tự , té ngã cũng .
Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày, trực tiếp từ chối: "Không !"
Tiểu Hoàng trực tiếp đầu về phía Ôn Noãn, thông thường phụ hoàng , với mẫu hậu là mẫu hậu đều sẽ đồng ý, đó phụ hoàng sẽ biện pháp!
Phụ hoàng chỉ mẫu hậu .
May mắn, mẫu hậu chỉ Tiểu Hoàng .
Xem như phụ hoàng cũng lời của .
"Mẫu hậu, Tiểu Hoàng nghênh đón hùng, mẫu hậu bọn họ là hùng vĩ đại, cho nên phụ hoàng cùng mẫu hậu đều tự nghênh đón ? Tiểu Hoàng cũng ! Tiểu Hoàng hùng trông như thế nào, con trưởng thành cũng làm hùng."
Tiểu Hoàng hơn hai tuổi, ngày thường nhiều lắm, chỉ thích tự chơi.
Người khác quấy rầy bé, bé sẽ nhíu mày : "Không cần quấy rầy tới ."
nếu tâm trạng của bé , bé sẽ nhiều, căn bản dừng .
Theo như lời của Nạp Lan Cẩn Niên thì bé là đứa lảm nhảm!
Sự yên tĩnh thường ngày đều là giả vờ!
Chẳng qua, so với những đứa trẻ cùng tuổi, bé chuyện rõ ràng, rành mạch và logic hảo, khiến dở dở .
Giờ phút , bé mặc một bộ áo gấm màu trắng gạo, phía dùng chỉ vàng thêu thú cưỡi mây, trông bé giống như một phiên bản thu nhỏ của Nạp Lan Cẩn Niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1307.html.]
Chẳng qua đáng yêu hơn Nạp Lan Cẩn Niên nhiều.
Trong lòng Ôn Noãn mềm nhũn, nàng xuống : "Được! Vậy thì Tiểu Hoàng cũng cùng ! con mặc ấm một chút, thời tiết hôm nay lạnh, khi cảm lạnh sẽ sinh bệnh, sinh bệnh vất vả!"
Trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên bất đắc dĩ, tới nữa!
Rõ ràng ngày hôm qua là nàng cho Tiểu Hoàng theo, gần đây bá tánh trong kinh thành nhiều nhiễm phong hàn, hẳn là cảm.
Miễn cho dẫn ngoài lây cảm!
Kết quả, thằng nhóc một câu, nàng liền hề nguyên tắc gì!
Còn khiến phụ hoàng như làm !
Tiểu Hoàng đưa tay vỗ eo : "Hôm nay con mặc dày! Còn bảo bà v.ú mang theo áo choàng, lát nữa khi cung con sẽ mặc ngay, lạnh."
"Vậy ! Mẫu hậu giúp con giày. Chúng nhanh chóng ngoài."
"Không cần, cảm ơn mẫu hậu." Tiểu Hoàng đặt m.ô.n.g xuống đất, bắt đầu vụng về giày: "Tiểu Hoàng tự . Chuyện của tự làm. Con trưởng thành! Con mặc quần áo, giày, con còn làm nhiều việc."
Khi Tiểu Hoàng mới hai tuổi, Ôn Noãn bắt đầu dạy bé tự mặc quần áo, tự giày, khi dạy vài thì bé học .
Chỉ là thuần thục, động tác vụng về, đáng yêu.
Ôn Noãn kiên nhẫn chờ : "Ồ? Tiểu Hoàng còn mặc quần áo, giày, còn làm nhiều việc ? Tiểu Hoàng còn làm chuyện gì nữa ?"
"Con còn ăn cơm, tự ăn, ăn cháo, ăn đường, ăn bánh, ăn canh, đường, sách, chữ. Ai nha, quá nhiều, con đếm hết!"
Người trong phòng đều lời của bé chọc .
Ôn Noãn buồn : "Biết nhiều như ! Tiểu Hoàng quá lợi hại!"
"Tất nhiên!" Cậu bé tỏ kiêu ngạo, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, bé lập tức thu biểu cảm của , nghiêm trang khiêm tốn : "Cũng quá lợi hại, mấy biểu ca biểu tỷ lợi hại hơn một chút, nhưng chỉ là một chút thôi! Chính là bọn họ bẻ hạch đào ăn, con vẫn bẻ ! mà mẫu hậu yên tâm, nhanh con sẽ lợi hại hơn bọn họ!"
Biểu ca, biểu tỷ chính là con của Ôn Hinh và Ôn Thuần.
Hạ nhân trong phòng đều che miệng trộm.
Khoé miệng Nạp Lan Cẩn Niên co giật, nhi t.ử ngu như ?
Tuyệt đối giống !
Ôn Noãn buồn : "Vậy ? Tiểu Hoàng của chúng thật sự quá lợi hại!"
Cuối cùng Tiểu Hoàng cũng giày xong, bé lên, vươn một bàn tay tới : "Xong , mẫu hậu, chúng xuất phát !"