Sắc mặt nữ t.ử tái nhợt, dáng vẻ dường như mất ít máu.
Trên trán nàng băng bó một cái băng gạc màu trắng, một chỗ băng gạc đang chảy máu.
Dẫu , vẫn thể nữ t.ử đó , là loại xinh kiểu sáng chói, điên đảo chúng sinh như Ôn Noãn.
Mà vẻ của nàng là kiểu thấy thương yêu.
Vẻ vô cùng nhu hòa!
Vừa thấy khiến cho khác sinh một cảm giác che chở!
Nếu Ôn Noãn là ánh sáng mặt trời, hào quang rực rỡ khiến dám thẳng, thì nàng chính là ánh trăng bầu trời, ôn nhu tỏa sáng, khiến trong lòng sinh cảm giác thương tiếc.
Vào lúc Ôn Noãn đ.á.n.h giá Dương Nguyệt Nhi thì Dương Nguyệt Nhi cũng đ.á.n.h gia Ôn Noãn.
Nhìn ánh mắt của Ôn Noãn, nàng vô thức dám thẳng, chỉ cúi đầu, ôm chặt áo choàng ngời.
Có chút lo lắng, giống như nai con hoảng sợ, càng tỏa sự điềm đạm đáng yêu, khiến cho dễ động lòng, cũng khiến cho lo lắng chính sẽ làm nàng sợ.
Thái hậu thấy liền với Hạ Huyền: "Mau đưa Dương cô nương đến chỗ quân y xem!"
Sau đó với một nha Hạ Huyền: "T.ử San, ngươi nhất định chăm sóc thật cho Dương cô nương!"
Nếu hôm nay nhờ Dương cô nương tay cứu giúp thì thể bà mất mạng !
"Dạ!" Hai đều trả lời.
Hạ Huyền bế Dương Nguyệt Nhi nhanh chóng rời .
T.ử San vội vàng vén áo hành lễ với Ôn Noãn cũng vội đuổi theo.
Dương Nguyệt Nhi Hạ Huyền bế rời , vẫn nhịn mà đầu thoáng qua.
Nạp Lan Cẩn Niên ở phía Ôn Noãn, lúc cũng là ở chỗ đầu gió, chắn gió bắc lạnh thấu xương cho nàng.
Tay còn nhẹ đỡ lấy nàng, chỉ cần liếc mắt qua cũng đang cẩn thận bảo vệ nàng ở trong lồng ngực.
Dương Nguyệt Nhi cụp mắt, vô thức áp sát áo choàng .
Áo choàng còn mang theo thở của .
Một mùi hương dễ chịu, cũng khiến cho cảm thấy an tâm.
mà...
Nàng cũng ngờ dáng vẻ Vương phi của xinh như thế!
Quả thật là còn xinh hơn cả nàng.
mà, nàng liếc mắt qua đó là một nữ t.ử vô cùng mạnh mẽ, khác với nàng.
Không quá nhiều nam nhân thích nữ t.ử như đúng ?
Cho dù thích thì cũng sẽ kéo dài trong thời gian quá lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1266.html.]
Ôn Noãn thu tay đang đặt mạch của Thái hậu, nàng yên lòng: "Mẫu hậu chỉ hoảng sợ một chút, gì đáng lo ngại."
Thái hậu mỉm : "Ta sớm là ! Bởi vì Nguyệt nhi cứu , nha đầu đó mới là lo lắng".
Ôn Noãn sớm đoán lẽ Dương cô nương thương vì cứu Thái hậu.
Nàng thể : "Vậy nhi thần thật sự cảm ơn Dương cô nương! Dương cô nương thương ở đầu, sắc mặt chút kém, là để nhi thần xem cho nàng?"
Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày: "Không cần, nàng thương nặng."
Thái hậu gật đầu: " , cứ để quân y khám là , con đó, dưỡng t.h.a.i cho thật , đừng lung tung! Con lo lắng đến c.h.ế.t ?"
Ôn Noãn mỉm : "Mẫu hậu, , xem bệnh chữa thương là chuyện đơn giản, còn tốn sức."
Thái hậu tức đến trừng mắt: "Nói cái gì mà xem bệnh chữa thương là chuyện đơn giản! May mắn là đến đây!! Hừ, các con đều chăm sóc cho bản ! Thập Thất, con đúng là đầu heo, thê t.ử m.a.n.g t.h.a.i đứa nhỏ cho con, mà con còn chăm sóc ! Còn để nàng làm việc vất vả như !"
Nói xong bà còn vươn tay đ.á.n.h Nạp Lan Cẩn Niên một cái.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng trốn tránh, chỉ : "Dạ, là nhi thần sai, mẫu hậu lúc đến đây để dạy dỗ chúng nhi thần thật ! Chúng nhi thần đều theo lời !"
Nạp Lan Cẩn Niên ngoan ngoãn lời mà từ nhỏ tới giờ từng !
Ôn Noãn: "..."
Là đang dạy ?
Hắn ngoan ngoãn như là ?
Người !
Ôn Noãn trừng mắt liếc Nạp Lan Cẩn Niên một cái.
Nạp Lan Cẩn Niên thì giả vờ như thấy.
Thái hậu cũng trừng mắt tức giận liếc Nạp Lan Cẩn Niên một cái: "Được , nơi gió lớn, đừng ở nơi chuyện! Ôn Noãn, con cũng đừng quá lâu, mau trở về nghỉ ngơi . Con cần quan tâm vết thương của Nguyệt nhi, thấy kinh khủng như thôi, nhưng nguy hiểm đến tính mạng, con chăm sóc cho thì mẫu hậu mới thể yên tâm".
Người cứu chính là ân nhân cứu mạng của , nhưng cứ để bà báo đáp ân cứu mạng là .
Thái hậu cũng cảm thấy con dâu của bà cũng cần báo đáp ân nhân cứu mạng của bà.
Đây là một loại hiển nhiên, với cả mối quan hệ cũng cần làm như .
Tất nhiên nếu bình thường thì thể để Ôn Noãn chữa bệnh cho Nguyệt nhi.
lúc trở về Thập Thất , Ôn Noãn vì giải độc cho binh linh nên mấy ngày mấy đêm chợp mắt.
Ngay khi nàng thả lỏng một chút là lập tức ngủ mê man!
Chuyện thể !
Nàng chính là nữ t.ử đang mang thai!
Mà đến tận bây giờ thì những binh lính vẫn giải hết độc.
Vẫn dựa Ôn Noãn đến giải.
Nàng là nữ t.ử đang mang thai, làm gì nhiều tinh thần và thể lực để cứu nhiều như .