Ôn Linh thoáng qua hướng núi.
Noãn nhi sẽ cứu chứ?
Nàng sẽ chung với đúng !
Giờ phút Ôn Noãn đang chăm sóc mảnh đất trồng rau đằng núi cùng với Ôn Gia Thụy!
Đã lâu Ôn Gia Thụy làm đất, hai ngày nay ở trong nhà, nên ông cũng thấy ngứa tay.
Ngũ Thành Binh Mã Tư tới tìm Ôn Linh yêu cầu đến nha môn hỏi chuyện, khi T.ử Uyển thì vội vàng chạy đến báo cho nàng.
Ôn Noãn xong, chỉ thấy kinh ngạc, đó một câu " !", cũng làm gì nữa.
Ngũ Thành Binh Mã Tư chút kiên nhẫn, chỉ hỏi mấy câu, sợ thành như thế, ông xụ mặt : "Ôn Linh cô nương, ai cũng thể chung với ngươi, mau! Nếu ngươi phối hợp, thể sai kéo ngươi !"
Nếu nể mặt quận chúa Tuệ An, ông trực tiếp xông bắt !
Ôn Thiến lập tức : "Đại nhân, sẽ theo ngài!"
Nói Ôn Thiến đẩy Ôn Linh : "Linh nhi, mau với đại nhân ! Cứ trả lời đúng sự thật là ."
Ôn Linh sợ tới mức khuôn mặt nhỏ càng ngày càng trắng: "Muội ! Muội ! Đừng bắt ! mà chỉ hỏi chuyện thôi đúng ? Hỏi xong sẽ thả chứ?"
Nói xong thong thả tiến lên vài bước.
Ngũ Thành Binh Mã Tư gật đầu: "Nếu vấn đề gì thì hỏi xong sẽ phép về."
Bước chân của Ôn Linh chợt khựng , sắc mặt trắng thêm vài phần, gì mà kêu vấn đề?
Có thể xảy vấn đề gì chứ?
Ngô thị thấy Ôn Linh sợ hãi như thế, rốt cuộc cũng chỉ là tiểu cô nương mười mấy tuổi đầu, hơn nữa là cháu gái ruột của , nếu xảy chuyện, cả nhà bà cũng khó mà ăn với nhà nhị bá: "Lưu đại nhân, thể phái một chiếc xe ngựa ngoài nha môn chờ Linh nhi , đón con bé về ?"
Ngũ Thành Binh Mã Tư hành động cung kính đối với Ngô thị, ông gật đầu : "Đương nhiên là . Vậy hạ quan dẫn đây!"
Ôn Linh thấy lời thì cuối cùng cũng yên lòng đôi chút.
Có ở ngoài chờ là .
Sau đó nàng lưu luyến bước từng bước theo hai cấm vệ quân một trái một "hộ tống" ngoài, dẫn .
Sau núi, trong vườn rau.
Ôn Gia Thụy đang xới đất!
Ông thả cái cuốc xuống, cởi mũ rơm : "Để cha xem thử!"
Rốt cuộc cũng là nữ nhi của nhị ca, nếu xảy chuyện gì thì ông cũng khó ăn !
"Cha, cần , đang tra án, chắc chắn là dẫn hỏi chuyện! Nói chừng nào ở trong phủ cũng sẽ dẫn hỏi chuyện mà thôi! Cha cần lo lắng, chuyện gì thì Thập Thất ca sẽ cho chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1089.html.]
Ôn Noãn đang cây nhãn, ăn nhãn.
Tuy rằng nhãn là loại trái cây phát triển ở phương nam, nhưng Nạp Lan Cẩn Niên sai mang giống cây từ phía nam đến đây, Ôn Noãn dùng mây tía cải tiến qua nhiều , trồng hơn hai năm, đây là thành quả năm đầu tiên.
Thịt dày, giòn chắc, ngọt thanh, nhiều nước, ăn ngon!
Nàng bò lên cây, hái chùm nhãn chín đều nhất xuống, bỏ trong rổ, trải một cải khăn, bỏ hết vỏ và hạt của quả khi nhai trong đó.
Nàng vẫn tiếp tục dùng mây tía để cải tiến hột , đó dùng làm hạt giống.
Ở trong kinh thành ăn nhãn tươi là chuyện khó!
Nếu nhãn bán thì cũng sẽ đắt.
Thêm mấy năm nữa, Ôn Noãn sẽ giúp các bá tánh trong kinh thành và phương bắc ai cũng ăn nhãn.
Ôn Gia Thụy cũng hiểu đạo lý , rốt cuộc bây giờ ông miễn cưỡng cũng coi như là một trọng thần trong triều đình.
Ngẫm chỉ là dẫn hỏi vài ba câu, mà ông khẩn trương đến thế, hình như cũng !
"Con đúng, thôi, cha cũng chỉ lo Linh nhi sợ hãi! Chút nữa phái một chiếc xe ngựa sang đó đón con bé là ."
Ôn Noãn duỗi tay bọc hột và xác quả : "Vâng, chắc sắp xếp . Cha, cha nếm thử quả nhãn , ngọt! Bắt lấy!"
Nói xong Ôn Noãn liền lấy sợi dây thừng treo cái rổ lên, thả xuống .
"Ừ." Ôn Gia Thụy vươn đôi tay bắt lấy chiếc rổ đựng nhãn.
Sau đó Ôn Noãn thả nhảy xuống, hai chân tiếp đất vững vàng!
-
Ôn Linh đưa đến công đường Thuận Thiên Phủ.
Thuận Thiên phủ doãn, Hình Bộ thượng thư, Đại Lý Tự Khanh ai cũng ở cao.
Ôn Linh thấy cảnh tượng đó, sợ tới mức phát run cả !
Nha môn dẫn đầu nhắc nhở nàng: "Thấy đại nhân còn mau quỳ xuống hành lễ?"
Lúc Ôn Linh mới tỉnh ngộ, nhanh chóng quỳ xuống: "Dân nữ bái kiến ba vị đại nhân!"
Tuy rằng ba cao đường Ôn Linh từng gặp qua, nhưng nàng chỉ từng thấy bọn họ mặc thường phục trong An Quốc Công phủ ăn cơm, khi đó nàng còn cảm thấy quan lớn trong kinh thành hổ là quan lớn, là mà một huyện lệnh nho nhỏ thể so !
Xem hiền lành gần gũi thế nào kìa!
Hiện tại ba mặc đồ quan phủ, giận mà uy, Ôn Linh sợ tới mức cũng dám ngẩng đầu lên!
Cả quỳ gối mặt đất lạnh lẽo, đang là mùa hè, nàng cảm thấy lạnh lẽo đến run bần bật.
"Ôn cô nương, bản quan mấy món đồ dò hỏi ngươi một chút, ngươi nhất định trả lời đúng sự thật, ở công đường dối là sẽ nhốt nhà tù! Ngươi chứ?"
Vẻ mặt của Thuận Thiên phủ doãn chút nghiêm túc, giọng điệu cũng mang theo uy nghiêm, còn vẻ hiền hòa của ngày thường.