Sau khi rời khỏi Nhà họ Nguyễn, Nguyễn Minh Đường thẳng đến ngân hàng, rút mười triệu nhân dân tệ để nộp viện phí phẫu thuật cho em gái . Lúc đến bệnh viện, Nguyễn Minh Nguyệt cũng tỉnh . Thấy chị đến, khóe môi cô nhếch lên nhanh chóng trùng xuống: "Chị, bố đánh chị nữa ?"
Nguyễn Minh Đường khựng , đưa tay sờ vết thương nơi đuôi chân mày: "Không, chị tự ngã thôi."
"Đau ?" Trong mắt Nguyễn Minh Nguyệt đầy vẻ lo lắng.
Nguyễn Minh Đường khẽ lắc đầu, để em gái cứ mãi bận tâm chuyện nên khéo léo chuyển sang đề tài khác. Nguyễn Minh Nguyệt cũng nghi ngờ gì, vui vẻ trò chuyện cùng chị một lúc như chợt nhớ điều gì đó, bèn lên tiếng hỏi: "À đúng , chỉ chị đến thôi ? Anh rể ?"
Nguyễn Minh Đường ngập ngừng một chút : "Anh việc ở công ty, chắc giờ đang bận lắm."
"Ồ." Nguyễn Minh Nguyệt gật đầu, hỏi thêm gì nữa mà ngược còn tươi hơn, làm nũng với chị gái. , Nguyễn Minh Đường hiếm khi vẻ thất thần như .
Trước đây, để Nguyễn Minh Nguyệt lo lắng, mỗi đến thăm em gái, Nguyễn Minh Đường đều cố gắng nhờ Phó Hoài cùng . Về chuyện , Phó Hoài từng khiến cô khó xử. Cả hai đều ăn ý phối hợp, cố gắng diễn tròn vai mặt . lẽ từ giờ trở , Phó Hoài sẽ đến nữa. Dù thì bây giờ, chắc đang bận bù đắp cho Đường Lệ.
Nguyễn Minh Đường thu dòng suy nghĩ, trò chuyện với Nguyễn Minh Nguyệt một lúc, đến khi em gái cảm thấy buồn ngủ thì Nguyễn Minh Đường mới rời .
Rời khỏi bệnh viện, Nguyễn Minh Đường mua thuốc sát trùng, lái xe về nhà. về đến nhà, cô thấy một vị khách mời mà đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/noi-co-phu-phiem-muon-ly-hon-ly-hon-that-anh-lai-khoc-pho-hoai-nguyen-minh-duong/chuong-17-hinh-nhu-anh-chua-bao-gio-thuc-su-hieu-co.html.]
Phó Hoài.
Anh tựa cửa xe, ánh mắt trầm lặng, thỉnh thoảng liếc điện thoại, dường như đang chờ ai đó. Nguyễn Minh Đường khẽ nhíu mày. Căn hộ là nơi cô giữ làm đường lui cho , từng với ai, kể cả Phó Hoài. Anh làm tìm đến đây? Là trùng hợp ? Nguyễn Minh Đường hiểu vì , nhưng cũng chẳng bận tâm thêm.
Sau khi đỗ xe, cô vòng qua Phó Hoài, định bước nhà. bước hai bước, cổ tay cô ai đó nắm chặt. Ngay đó, một giọng đầy mỉa mai vang lên bên tai: "Sao? Có gan hẹn hò với khác, nhưng gan gặp ?"
Nguyễn Minh Đường khựng . Đến giờ phút , chẳng nhẽ cô còn hiểu ? Lần Phó Hoài đến, rõ ràng là đến để gây chuyện! Vì Đường Lệ ? Cô giành mất vị trí nhà thiết kế trưởng của Đường Lệ, vui, nên trong lòng trút giận?
Nghĩ đến đây, Nguyễn Minh Đường càng thấy nực hơn: "Anh vất vả tìm tới tận đây chỉ để gán cho cái tội danh ngoại tình chứng cứ ?"
Phó Hoài chau mày: "Tôi sai ? Cô và Felix cùng ăn ở nhà hàng tình nhân ? Nguyễn Minh Đường, cô ly hôn với , chẳng vì mới ?"
Lời càng lúc càng khó . Nguyễn Minh Đường nghiêng đầu, ánh mắt đầy châm chọc : "Phó tổng, cho rõ, ly hôn với đơn giản là vì xứng, chẳng liên quan gì đến khác!"
Phó Hoài nhíu chặt mày, định mở miệng tiếp thì ánh mắt bất chợt dừng nơi vết thương ở đuôi chân mày cô. Vết thương sưng đỏ, mà giật . Những lời vốn định nghẹn nơi cổ họng, cuối cùng nuốt xuống, giọng cũng dịu đôi chút: "Em thương ? Ai làm?"
"Liên quan gì đến ?" Nguyễn Minh Đường một cách châm chọc: "Phó tổng yên tâm, thương ở tay, ảnh hưởng gì đến công việc ."
Phó Hoài khỏi cau mày. Không từ bao giờ, cách chuyện của Nguyễn Minh Đường trở nên sắc bén như , như thể tất cả những dịu dàng, ấm áp đây đều chỉ là giả vờ. Hình như, bao giờ thực sự hiểu cô.