"Tại dám? Ông dựa để làm chủ tịch công ty, mất đầy năm vội cưới vợ mới mà hổ. Vậy tại thể ly hôn với Phó Hoài?"
Nguyễn Hồng Văn tức đến run . Nguyễn Kiêu Dương vội dỗ ông : "Bố, bố đừng chấp nhặt với chị . Con thấy chị làm Phó phu nhân lâu quá nên sinh hư , thèm để chúng mắt nữa!"
Nguyễn Hồng Văn hít sâu, mắt đầy giận dữ: "Nói , rốt cuộc cô gì?"
"Tôi chẳng gì, chỉ đến đòi viện phí ba năm của Minh Nguyệt thôi!" Nguyễn Minh Đường nhạt, giọng mỉa mai. Cô rõ Nguyễn Hồng Văn đòi hỏi gì từ Phó Hoài, nhưng chắc chắn ít. Ba năm qua, nhà họ Nguyễn từ bờ vực phá sản vươn lên vị trí hiện tại, ai cũng là Phó Hoài giúp đỡ. Tại cô chật vật từng ngày, còn nhà họ Nguyễn, nhờ cô bám lấy Phó Hoài, sống sung sướng? Số tiền đó, họ trả !
Nguyễn Hồng Văn , tức đến đầu óc cuồng: "Viện phí ba năm chẳng trả ? Cô nổi điên gì ở đây?"
Nghe ông cãi chày cãi cối, Nguyễn Minh Đường khẩy: "Vậy ? Hôm nay đến bệnh viện, ông đoán xem viện phí đây trả từ thẻ của ai?"
Trước đây, Nguyễn Minh Đường từng nghi ngờ họ, vì Phó Hoài bao giờ nhắc đến. Nếu cắt viện phí của Minh Nguyệt, lẽ đến giờ cô vẫn mù mờ.
Sắc mặt Nguyễn Hồng Văn đổi, cuối cùng nghiến răng: "Nguyễn Minh Đường, cô cố tình gây sự với đúng ?"
"Tôi đủ rõ ? Nguyễn Hồng Văn, đời nào chuyện như thế? Để ông hưởng lợi cả đôi đường?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/noi-co-phu-phiem-muon-ly-hon-ly-hon-that-anh-lai-khoc-pho-hoai-nguyen-minh-duong/chuong-16-chut-tinh-cam-cuoi-cung-da-bi-dap-nat.html.]
Nguyễn Hồng Văn hít sâu, ném cho cô một chiếc thẻ: "Đây, trong thẻ mười triệu, cầm tiền cút!"
Nguyễn Minh Đường nhạt: "Ông bố thí cho ăn mày ? Viện phí ba năm, chỉ mười triệu?"
"Thích thì lấy, thì trả cho ông đây!" Ông trừng mắt.
Nguyễn Minh Đường ông, ngón tay siết chặt thẻ. Dù quan hệ , cô vẫn rõ chuyện nhà họ Nguyễn. Mới đây, Nguyễn Hồng Văn mua cho Nguyễn Kiêu Dương xe mới, giá ba mươi triệu. Số tiền đó đủ chi trả ba ca phẫu thuật cho Minh Nguyệt. Nghĩ đến đây, Nguyễn Minh Đường thấy nực . Nguyễn Hồng Văn xứng làm bố ? Con gái ruột viện, ông đoái hoài ba năm. Giờ thà chi ba mươi triệu mua xe cho con riêng, còn hơn chữa bệnh cho con ruột! Làm Nguyễn Minh Đường cam lòng nổi?
Cô chằm chằm Nguyễn Hồng Văn, giọng lạnh băng: "Minh Nguyệt trưởng thành từ năm ngoái. Theo di chúc của , con bé quyền hưởng 5% cổ phần nhà họ Nguyễn..."
Cô hết câu, Nguyễn Hồng Văn giận dữ ném chiếc bình sứ mặt cô: "Đồ vô ơn! Về đây chỉ đòi tiền! Minh Nguyệt yếu ớt, là bố giữ giúp nó thì gì sai? Đến lượt cô đòi ?! Cô làm Phó phu nhân mà còn tính toán chút tiền lẻ với ? Nguyễn Minh Đường, cô ép đến c.h.ế.t mới lòng đúng ?"
Nguyễn Minh Đường kịp tránh, đuôi lông mày đập trúng, cơn đau thấu xương như nhấn chìm cô. Cô hiểu, Nguyễn Hồng Văn trả.
Nguyễn Kiêu Dương hả hê: "Chị, chẳng trách rể thích chị, còn dính tin đồn với khác. Với tính chị, làm giữ trái tim rể?"
Nguyễn Minh Đường khẩy một tiếng: "Vậy ai giữ ? Cô ? Soi gương xem xứng !"
Nguyễn Kiêu Dương lập tức sầm mặt , cô giận dữ trừng mắt Nguyễn Minh Đường. Nguyễn Minh Đường chẳng bận tâm, ánh mắt cô dừng Nguyễn Hồng Văn, vẻ mặt bình thản và lạnh lùng. Chiếc bình , đập nát chút tình bố con cuối cùng giữa họ. Cô thất vọng với bố ích kỷ . Cổ phần mà Nguyễn Hồng Văn chịu giao , thì Nguyễn Minh Đường sẽ tự lấy !