Những chuyện thường ngày khi trêu vợ: Bùi tổng lại chiều vợ đến khóc rồi - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-08-12 14:49:48
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi thanh toán, Thôi Mộ Linh liếc hóa đơn, tổng cộng gần bảy nghìn tệ. Cô quẹt thẻ xong, thấy Trương Khánh Lệ đến chỗ nhân viên phục vụ đòi túi, là để gói đồ ăn mang về.

Thôi Mộ Linh cũng bận tâm, dù cả bàn đầy thức ăn, ngoài Trương Khánh Lệ ăn nhiều , cô và Liễu Trục Nguyệt đều chỉ ăn vài miếng ăn nổi nữa .

Trương Khánh Lệ xách thức ăn gói ghém xong, mặt tươi rói theo các cô cửa.

Ban đầu mấy họ bàn tính sẽ trung tâm thương mại dạo chơi một chút, nhưng Trương Khánh Lệ tay còn xách theo thức ăn gói, Liễu Trục Nguyệt liền : “Mẹ, chúng dạo nhé?”

Trương Khánh Lệ lắc đầu: “Không , mấy thức ăn lát nữa tìm chỗ nào đó để xuống là .”

--- 《Cuộc Sống Hàng Ngày Trêu Vợ: Bùi tổng Lại Cưng Chiều Phu Nhân Đến Khóc》Chương 78 ---

Liễu Trục Nguyệt gật đầu, thế là ba đến trung tâm thương mại gần đó.

Thật Thôi Mộ Linh và Liễu Trục Nguyệt đều mua, chủ yếu là cùng Trương Khánh Lệ dạo chơi, bà dường như cũng là nhân vật chính hôm nay, nên trung tâm thương mại liên tục thử quần áo, và thử khoe khoang với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Con gái đúng là hiếu thảo quá mà, quần áo đắt thế cũng nỡ mua cho , một đứa con gái như , thật là quá.”

Liễu Trục Nguyệt gượng , tuy việc cô trả tiền là lẽ đương nhiên, nhưng lời Trương Khánh Lệ thì lúc nào cũng khiến mấy dễ chịu.

Thôi Mộ Linh một bên chỉ lẳng lặng , đợi Trương Khánh Lệ thử xong quần áo, khi Liễu Trục Nguyệt định thanh toán, cô mới lên tiếng ngăn : “Dì ơi, dì và Trục Nguyệt nhiều năm gặp , theo lý thì dì nên tặng cho cô chút quà ạ?”

Trương Khánh Lệ ngẩn một chút, vẻ mặt khó xử Liễu Trục Nguyệt : “Mẹ… cái , hôm nay ngoài cũng mang nhiều tiền, cái , đợi gặp mặt, sẽ tặng con một món quà thật nhé.”

Ánh mắt Liễu Trục Nguyệt lập tức tối sầm , tuy cô gì, nhưng sự thất vọng trong lòng thể hình dung .

Thôi Mộ Linh vẫn giữ nguyên vẻ mặt, tiếp tục : “Nếu như , chúng đến đây dạo . Nhân viên ơi, mấy bộ quần áo chúng lấy nữa, phiền cô cất ạ.”

Trương Khánh Lệ , lập tức chút sốt ruột, bà vội vàng Liễu Trục Nguyệt : “Trục Nguyệt, cái …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nhung-chuyen-thuong-ngay-khi-treu-vo-bui-tong-lai-chieu-vo-den-khoc-roi/chuong-93.html.]

Liễu Trục Nguyệt dù cũng là mềm lòng, cô kéo Thôi Mộ Linh , nhỏ: “Mộ Mộ, dù cũng là , khó khăn lắm mới ngoài một chuyến, cũng vui, hơn nữa…”

Thôi Mộ Linh cần cũng sắp gì, nên trực tiếp cắt ngang: “Cậu coi bà , nhưng bà chắc coi là con gái.”

Tổng giá tiền của mấy bộ quần áo đó lên tới mười lăm nghìn tệ, gần bằng một tháng lương của Liễu Trục Nguyệt, nên Thôi Mộ Linh nhất định thể để cô ngay từ đầu trở thành kẻ chịu thiệt, nếu còn nhiều chỗ chịu thiệt thòi hơn nữa.

Liễu Trục Nguyệt vẫn lời khuyên, thêm sự tiếp xúc mấy ngày gần đây, Trương Khánh Lệ cũng thực sự phá vỡ ảo tưởng của cô về từ '', nên cô sang với Trương Khánh Lệ: “Mẹ ơi, nếu thực sự thích thì chọn lấy một hai bộ thôi nhé, chúng còn nhiều cơ hội mua sắm mà, cũng vội lúc .”

Trương Khánh Lệ vui bĩu môi, đó chọn hai bộ đắt nhất trong những bộ thử: “Vậy thì hai bộ nhé.”

Liễu Trục Nguyệt , đó quẹt thẻ thanh toán, tổng cộng sáu nghìn tám tệ.

Mua xong quần áo, Trương Khánh Lệ dường như cũng hôm nay Liễu Trục Nguyệt sẽ chi tiền cho bà nữa, liền đề nghị về.

Thế là, Liễu Trục Nguyệt và Thôi Mộ Linh chia tay , đó Liễu Trục Nguyệt bắt taxi đưa Trương Khánh Lệ về đến khu chung cư.

Thấy đối phương hề ngoảnh đầu thẳng lên lầu, nụ mặt Liễu Trục Nguyệt biến mất.

Cô thất vọng xách túi về phía , trong đầu hỗn độn đủ thứ cảm xúc.

Là một đứa trẻ mồ côi, cô cực kỳ khao khát tình , sự khao khát đó đến mức độ thiếu thốn, nên cái đêm cô nhận Trương Khánh Lệ, cô vui mừng đến mức cả đêm ngủ .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Cảnh tượng đó lẽ giống như đầu Tiểu Yến Tử còn một trai , tuy khoa trương đến thế, nhưng tâm trạng thì gần như tương tự.

qua vài tiếp xúc, cô cảm thấy Trương Khánh Lệ giống với mà cô vẫn tưởng tượng trong đầu.

Mặc dù mới nhận hơn nửa tháng, nhưng kể từ khi đối phương thu nhập hàng tháng của cô khá , bà bắt đầu bóng gió cô chi tiền mua đồ cho bà.

Điều khiến cô luôn cảm giác đối phương coi như một cây ATM.

Hồi tưởng những chuyện , Liễu Trục Nguyệt cố gắng lắc đầu, tự thuyết phục : “Có lẽ là quá nhỏ nhen , bà ruột của , tiêu tiền cho bà cũng là lẽ đương nhiên mà.”

Loading...