Mạnh Hạ chằm chằm làn da trắng sáng và vẻ ngoài ưu tú của cô, trong lòng lập tức thất vọng vô cùng. Cô ngờ Thôi Mộ Linh chỉ hơn , mà còn là một đại mỹ nhân hiếm .
"Cô Mạnh." Thôi Mộ Linh thấy cô phản ứng, liền gọi một tiếng.
Mạnh Hạ lúc mới hồn, cô ngượng nghịu ho khan hai tiếng, : "Hôm nay đến đây, chỉ là để thăm cô thôi, , còn mang theo một ít quà cho cô nữa."
Cô đưa túi xách đựng quà sang. Đây là thứ cô bảo tài xế tạm thời mua đường, chỉ bên trong là một chiếc vòng ngọc gì đó.
Thôi Mộ Linh hề nhận, mà tiếp tục uống cà phê mặt.
Tay Mạnh Hạ cứng đờ giữa trung, đó cô với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn đặt đồ xuống đất.
"Đa tạ ý của cô Mạnh, nhưng giữa chúng cũng giao tình gì, vô duyên vô cớ nhận đồ của cô cũng cảm thấy ngại, nên món quà cô cứ nhận ." Thôi Mộ Linh nhàn nhạt .
"Ngại ngùng gì chứ, chẳng qua cũng chỉ là một cái vòng ngọc nát thôi mà, đáng để cô từ chối tới lui . Cái thứ ở nhà chúng đeo vài là vứt , cô đừng mà coi nó trọng quá như chứ." Mạnh Hạ với vẻ mặt khinh thường cô, ánh mắt tràn đầy sự chế giễu.
Cô Thôi Mộ Linh từ nhỏ rời khỏi nhà họ Thôi cùng Lâm Anh, nên trong lời đều ám chỉ đối phương nhỏ nhen, ti tiện.
Thôi Mộ Linh nhướn mày, đang định đáp lời, bỗng nhiên điện thoại reo.
Cô tên gọi hiện màn hình, là 'Bùi Sách'. Thì hai về là bàn bạc để đến chọc tức cô.
Cô trực tiếp 'ấn' nút , tiện thể bật loa ngoài. Cô xem hai thể trơ trẽn đến mức nào.
"Tối nay đến đưa cơm cho ." Bùi Sách ở đầu dây bên . Thực khi gọi cuộc điện thoại , tay do dự ở bàn phím hơn mười phút, chỉ để tìm một lý do hợp tình hợp lý để gặp cô.
Thôi Mộ Linh siết chặt ly cà phê trong tay, kìm nén cơn giận : "Anh còn thiếu đưa cơm cho ?"
Bùi Sách do dự vài giây, nghi hoặc hỏi: "Ý cô là gì?"
Thôi Mộ Linh Mạnh Hạ đang đối diện cô, đối phương mặt đầy vẻ kinh ngạc, dường như cũng ngờ Bùi Sách gọi điện đến lúc .
Cô đặt điện thoại lên bàn, đẩy về phía Mạnh Hạ: "Cô Mạnh, cô vài câu ."
Bùi Sách ở đầu dây bên và Mạnh Hạ ở đây đồng thời sững .
"Mạnh Hạ đang ở cùng cô ?" Bùi Sách vẫn còn chắc chắn.
Mạnh Hạ chỉ giọng điệu của Bùi Sách thôi cũng sợ, nên vội vàng giải thích: "Bùi Sách, là em đây, em đến biệt thự thăm cô Thôi thôi, đừng hiểu lầm nhé, lát nữa em sẽ gọi điện giải thích cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nhung-chuyen-thuong-ngay-khi-treu-vo-bui-tong-lai-chieu-vo-den-khoc-roi/chuong-102.html.]
Nói xong, cô trực tiếp cúp điện thoại.
"Thôi Mộ Linh, tại cô với Bùi Sách là ở đây?" Mạnh Hạ hỏi một cách đường hoàng, như thể cô mới là nữ chủ nhân của căn nhà .
Thôi Mộ Linh lạnh lùng cô : "Mạnh Hạ, cô rõ đây là ? Một kẻ tự nguyện hạ tiện làm tiểu tam như cô tư cách gì mà chất vấn ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Mặt Mạnh Hạ đỏ bừng, cô lớn tiếng phản bác: "Cô ai là tiểu tam hả, cô giỏi thì xem nào?"
"Tai cô điếc ? Tôi ai cô còn hiểu ?" Thôi Mộ Linh lạnh mặt mắng trả.
Đối với loại điều , cô chẳng cần nể nang gì.
Chương 79: Anh ghen ?
Mạnh Hạ cúi đầu xuống đất, đó nhấc túi xách lên ném thẳng Thôi Mộ Linh.
--- Chương 86 - "Tổng giám đốc Bùi làm phu nhân " ---
Thôi Mộ Linh kịp thời né tránh, đó cũng lấy oán báo oán, ném ly cà phê trong tay mặt đối phương.
Nửa ly cà phê đổ xuống từ đỉnh đầu Mạnh Hạ, chất lỏng tí tách chảy xuống theo từng sợi tóc, khiến cô trông vô cùng thảm hại.
Lúc , An Thẩm ở bên ngoài thấy động tĩnh trong nhà, vội vàng từ ngoài bước .
Lúc , Mạnh Hạ đang định xông lên túm lấy Thôi Mộ Linh, nhưng An Thẩm lao tới chặn .
"Cô Mạnh, cô thể đối xử với thiếu phu nhân nhà như ." An Thẩm tuy lớn tuổi nhưng sức lực nhỏ, chỉ vài cái khống chế Mạnh Hạ.
Lần Mạnh Hạ những làm Thôi Mộ Linh thương chút nào, mà ngay cả bản còn một giúp việc bắt nạt, lập tức tủi bệt xuống đất òa.
An Thẩm vẻ mặt lúng túng về phía Thôi Mộ Linh, hỏi: "Thiếu phu nhân, chuyện ..."
"Không cần để ý đến cô , trực tiếp đuổi ." Thôi Mộ Linh lệnh.
An Thẩm gật đầu, đó kéo Mạnh Hạ từ đất dậy, lôi cô ngoài.
"Mày chỉ là một con giúp việc, còn dám động tay động chân với tao, mày chán sống !" Chưa từng ai dám đối xử với Mạnh Hạ như , lúc cô thật sự hận thể trực tiếp cho giúp việc hai bạt tai để đối phương nhớ đời, nhưng sức cô quá yếu, căn bản đối thủ của An Thẩm.
Mạnh Hạ An Thẩm đuổi ngoài lâu , Bùi Sách về.
Thôi Mộ Linh đang dựa sofa xem TV, tiếng bước nhà, ngay cả một cái liếc mắt cũng lười cho .