Tô Tu Cẩm lúc  mới vỗ trán một cái,     về phía nhà bếp.
Khi     nữa,  tay bưng một cái đĩa, trong đĩa  một vật thể lạ đen sì.
Tô Tu Cẩm bất đắc dĩ  vật đen thui  tay  : "Xem  hôm nay chúng    ngoài ăn ."
Thời gian trôi  nhanh, khi ăn xong trở về thì  là mười giờ tối.
Đường Lăng Vi và Tô Tu Cẩm chúc  ngủ ngon,  thì thầm bên tai một lúc lâu.
Cuối cùng  trò chuyện qua điện thoại một lúc nữa, Đường Lăng Vi mới ngủ  .
Nhìn câu chúc ngủ ngon cuối cùng trong khung chat, Tô Tu Cẩm mỉm ,  cũng chìm  giấc ngủ.
Sự yên tĩnh của buổi sáng sớm ngày thứ hai  tiếng chuông báo thức phá vỡ, Đường Lăng Vi vươn tay mò tìm điện thoại   qua.
Sau khi  rõ thời gian  đó, cô nhanh chóng vệ sinh cá nhân  lao xuống lầu.
Không  lý do nào khác, cô sắp trễ giờ vì nướng thêm chút nữa!
Chết tiệt,  lâu lắm  cô  dậy sớm như , đồng hồ sinh học  thể điều chỉnh kịp, cộng thêm việc hôm qua ngủ muộn nữa.
Vừa lao xuống lầu, Đường Lăng Vi   rời , Tô Tu Cẩm trong nhà bếp thò đầu .
Anh liền chặn Đường Lăng Vi đang vội vã , nhét chiếc bánh mì sandwich trong tay cho cô,  mới để cô rời .
Đường Lăng Vi  chiếc bánh mì sandwich trong tay,   cảm động thì chắc chắn là giả dối, vốn dĩ  đây trong tình huống  cô chắc chắn sẽ qua loa  ăn gì cả, bây giờ   một  dậy sớm hơn cô để chuẩn   thứ, giống như  trưởng thành  cô một bước,  bảo vệ cô .
Cảm giác , thật  tệ chút nào.
Ăn bữa trưa yêu thương, Đường Lăng Vi nhanh chóng đến  lầu công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nhat-pham-khuynh-thanh/chuong-188.html.]
Nhìn bốn chữ lớn "Tập đoàn Tinh Nguyệt"  mặt, Đường Lăng Vi   tiếp theo sẽ xảy  chuyện gì, nhưng cũng  thể đoán  đại khái.
Thực  cô  ý của Tô Tu Cẩm khi  cứ hỏi  hỏi  hôm qua, thực  là hỏi cô  thể chịu đựng  những lời đồn đại   .
Cô cố tình  tránh, là vì bản  cũng  chắc   thể chịu đựng  , nhưng cũng   lừa dối Tô Tu Cẩm.
Chưa kịp  công ty, cô  thấy mấy cô gái  cùng  chỉ trỏ về phía .
Mặc dù  rõ ràng, nhưng cũng  hề che giấu.
Vì  phận và chức vụ của Đường Lăng Vi, kiểu chỉ trỏ công khai thế   đây  từng ,  ngờ   cô  trải qua  đầu tiên trong đời.
Cũng xem như là một kinh nghiệm quý giá , Đường Lăng Vi tự an ủi  như .
Một buổi sáng ở công ty trôi qua khá nhanh, làm việc suốt buổi sáng trong những lời bàn tán của  , Đường Lăng Vi phát hiện  rằng cũng  khó chấp nhận như cô tưởng, dù ban đầu quả thật  chút khó chịu nhưng giờ cô  bình thản .
Ngay khi cô tưởng rằng   thành công, thì những lời cô   trong nhà vệ sinh nữ  khiến cô suýt nữa sụp đổ.
"Nghe  , Đường Lăng Vi  đến Hội sở Thiên Đường đấy."
Đường Lăng Vi vốn đang rửa tay trong nhà vệ sinh,  thấy tiếng bàn tán và tên  từ bên ngoài, liền dứt khoát bước  một buồng vệ sinh gần đó, lắng  hai  bên ngoài  chuyện.
Tiếng giày cao gót từ xa đến gần, cô gái  mới mở miệng : "Làm   thể    chứ, chuyện  gần đây đang rầm rộ khắp nơi mà. Đường Lăng Vi    ngã từ thần đàn xuống ."
" là , bình thường cứ vênh váo  là  thấy tức ." Cô gái mở lời   với vẻ bực tức.
Đường Lăng Vi trốn trong buồng vệ sinh  chút cạn lời, mặc dù  rằng lén  họ  chuyện như   mấy quang minh chính đại, nhưng ai bảo nhân vật chính trong câu chuyện của họ  là  chứ?
Nghe một chút thông tin về bản  thì   ?
Đường Lăng Vi nghĩ , áp tai  cửa buồng vệ sinh, tiếp tục lắng  hai    chuyện.