Tay dẫn cô nhẹ nhàng đẩy một cú, bóng liền lăn lỗ, “Em xem, chẳng ?”
Cô còn kịp phản ứng, bóng thuận theo lực đẩy của gậy mà lăn lỗ.
“Anh làm gì đấy?” Du Ngư hỏi.
Evan hỏi ngược : “Sao thế?”
“Vẫn buông tay ?” Cô khẽ thúc khuỷu tay bụng , cách cũng gần quá .
Evan ấm ức : “Ồ…”
Chẳng thấy em sốt ruột nên mới tay giúp đỡ .
--- Chương 211 ---
Cuối cùng Evan cũng trông mong cô thể sân đánh nữa, nhét một xấp tiền tip nhỏ cho nhặt bóng đưa cô đến sân tập.
Ở sân tập cần nhặt bóng, chỉ cần tại chỗ đánh là , cũng nắng.
Anh từng cú từng cú dạy cô vung gậy, đợi đến khi Du Ngư tìm chút cảm giác, liền ghế mây phía cô đánh.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Anh gửi một tin nhắn, lâu tài xế liền mang hai ly cà phê tới.
Anh thỉnh thoảng chỉ điểm động tác của Du Ngư, thời gian còn thì thong thả uống cà phê.
Bên cạnh vang lên ngừng tiếng bóng đánh rõ ràng, lúc cô vung trượt, đầu thấy đang uống cà phê, càng tức sôi máu.
Cô ném gậy ống, xuống đối diện .
“Ra ngoài vận động, kết quả chỉ em vận động, thì nhúc nhích.”
Cô cầm ly cà phê mặt lên, uống một ngụm, vị đắng lan tỏa trong khoang miệng, cô nhíu mày đặt xuống, thà uống còn hơn.
“Anh sân đánh trực tiếp thôi, làm hôm nay còn cùng em đến sân tập chứ, với ngày nào cũng vận động mà, em bình thường vận động , cứ để em vận động thêm một lúc .”
Evan nhấp một ngụm cà phê, gửi thêm một tin nhắn cho tài xế.
“Em mệt .” Cô úp mặt lên bàn, bất động.
Để một ngày nào cũng “cá mặn” đột nhiên vận động, đây là một chuyện tàn nhẫn.
Tài xế nhanh chóng mang đến một ly trái cây, mua ở , ngay cả ly cũng là gốm sứ, bên còn chu đáo đính kèm một chiếc ống hút.
Evan nhận lấy, nhẹ nhàng đặt mặt cô, dịch ly cà phê sang một bên.
Du Ngư thấy tiếng động, thẳng dậy thấy ly trái cây bàn, lập tức cầm lên uống một ngụm, dùng ánh mắt hiệu: Anh mua ?
Evan , “Có chơi thêm một lát nữa ?”
“Lát nữa .” Cô cắn ống hút mơ hồ trả lời, bây giờ mệt .
Ba giờ họ mới đến sân tập, nghỉ ngơi một lúc dậy vung gậy, Evan cũng cùng cô vung mấy cú, nhưng đa thời gian vẫn là xem cô tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nhat-ky-cua-nu-streamer-xinh-dep-quyen-ru/chuong-358.html.]
Lần xuống nghỉ ngơi, cô thực sự cảm thấy mệt, mồ hôi ướt đẫm lưng, hai cánh tay cảm giác còn là của nữa.
Buổi sáng tập chân, buổi chiều tập tay, sắp xếp khá cân đối đấy chứ.
Kéo lê đôi tay nặng trĩu dựa ghế, tầm rộng mở của sân golf dễ dàng thấy mặt trời sắp lặn ở đằng xa.
Ánh hoàng hôn còn sót nhuộm đỏ nửa bầu trời, chiếu thẳng Du Ngư, khiến cô ngừng ngắm .
Cô ôm ly trái cây, nhấp từng ngụm, nhất thời ai gì.
Tầm của Evan thì rơi cô, hoàng hôn bao phủ lấy cô, mái tóc vốn nhạt màu như bao bọc bởi một vầng hào quang vàng rực ánh chiều.
Trong khoảnh khắc, Evan cảm thấy âm thanh đều rời xa, trong mắt còn hình bóng cô, nhưng trong tim phản chiếu bộ hình ảnh cô.
Anh nhanh chóng hồn, chỉ cảm thấy kỳ lạ, chứ nghĩ gì thêm.
“Đi thôi, đưa em về, lát nữa kịp livestream.” Chính sự thể chậm trễ.
Tiếng ly cà phê chạm mặt bàn kính kéo suy nghĩ của Du Ngư đang thưởng thức cảnh trở về.
“Em mệt quá, lát nữa hãy .” Giọng cô yếu ớt.
“Nhìn cái vẻ chí tiến thủ của em kìa, mới đánh bao lâu chứ?” Anh nhạo cô chút thương tiếc.
Du Ngư thèm để ý đến , đầu chỗ khác.
“Thật sự nổi ? Có cần cõng em ?” Anh dậy giả vờ kéo cô.
Với một tiếng “vèo”, Du Ngư nhanh vút về phía .
Evan ở phía , “Em thấy , vẫn chán chứ.”
“Mấy , mệt ơi là mệt luôn, em đoán ngày mai chân em phế, tay em cũng phế .”
Cô đang thao thao bất tuyệt kể lể về những gì xảy hôm nay khi gặp Evan.
[Tiểu Ngư Đường Đường: Em cũng nên vận động thôi]
[Tiểu Ba Chỉ Yêu Tiểu Ngư: đó, cứ ru rú trong nhà mãi ]
[Cà Chua - Trợ lý của Ngư: Vừa về đến thảm hại lắm, quần áo ướt sũng luôn]
Toàn bộ bình luận đều về phía Evan.
“Chỉ Cà Chua hiểu em! Thanh niên cần gì nhiều vận động đến thế chứ.”
Cô chống cằm, thở ngắn than dài, về đến nhà xong cảm giác tay và chân còn là của nữa.
An Ni cô gặp Evan liền vội vàng gọi liên thông micro.
“Ôi, em gặp Evan ca ?” An Ni kết nối trêu chọc.
Du Ngư thở dài, “Gặp thì gặp .”