Nhạ Xuân Kiều - Chương 13.2

Cập nhật lúc: 2025-11-29 11:17:40
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chân Châu chiếc ghế dài nhỏ mà như một đốn đinh, nàng cầm chén uống từng ngụm từng ngụm nhỏ để che dấu tâm tư tập trung của .

Đương nhiên Thẩm Diệu Dung cũng nhận ánh mắt của Chân Châu vẻ động tình, vẻ áy náy, nàng bộ dáng run sợ rụt đầu uống nước của Chân Châu mà chỉ cảm thấy buồn .

Hai lông mày cau , Thẩm Diệu Dung một bụng quỷ kế chậm rãi lên đổi chỗ với quý nữ bên cạnh Chân Châu.

Thẩm Diệu Dung Chân Châu dịu dàng một tiếng: “Biểu tẩu?”

Chân Châu lập tức cảnh giác cầm chặt chén trong tay, nghĩ tới dù cũng đang ở mặt khác nên vẫn cố giữ thể diện cho chót, nàng vốn định gọi một nàng một tiếng biểu theo Thôi Khác nhưng cảm thấy kỳ quái, nếu gọi nàng là Diệu Dung thì quá thiết, nghĩ một hồi lâu, nàng mới cứng rắn đáp : “Thẩm Diệu Dung.”

Thẩm Diệu Dung suýt chút nữa bật , nàng vội vàng dùng tay áo che miệng lộ vẻ mặt đắn : "Chân Châu, ngươi vẫn ngu ngốc giống như .” Chuyện gì cũng đều biểu hiện hết lên mặt.

Cảnh tượng ngươi tới khiến Chân Châu thích, nàng cũng học nên chỉ thể đỏ mặt, hổ phản bác: “Ngươi mới ngu ngốc đấy!”

Lời phản bác chút ý nghĩ nào, Chân Châu cảm thấy rơi xuống thế hạ phong, nàng sờ cái bụng đang m.a.n.g t.h.a.i của mà cố gắng kiêu ngạo: “Biểu ca ngươi thích ngu ngốc như đấy!”

Thẩm Diệu Dung cho là đúng, đầu ngón tay gõ lên bàn , nàng nở nụ xinh : “Ngươi cướp biểu ca của , ngủ với quan trạng nguyên mà ngươi tâm tâm niệm niệm nhưng , hai chúng coi như hòa .”

Chân Châu từng thổ lộ với Từ Lăng vài , mặc dù là ở nơi riêng tư nhưng chỉ cần tâm tư ngóng thì vẫn thể tìm hiểu một hai ở Trường An.

Nghe thấy tên Từ Lăng, Chân Châu nuốt một ngụm nước miếng, mặt nàng hiện lên vẻ thất vọng. Một đại khuê nam thanh phong lãng nguyệt hoa cúc lớn cứ như khác nhanh chân đến , thật sự đáng tiếc mà.

Nghĩ đến Thôi Khác thô lỗ đầu tiên, Chân Châu ôm tâm tư tò mò hỏi nàng : “Từ Lăng ?”

“Khụ, khụ...” Đầu óc của Chân Châu giống bình thường lắm, điểm chú ý cũng kỳ quái khiến Thẩm Diệu Dung kinh sợ, nàng dần bình tĩnh hỏi : “Biểu ca .... Hắn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nha-xuan-kieu/chuong-13-2.html.]

Thẩm Diệu Dung bỏ qua “việc”, nàng là một danh môn khuê tú nên thể mặt mũi những lời thô tục như Chân Châu .

Chân Châu thì ngẩn , mặt càng đỏ hơn, trong lòng nàng nhớ , , mỗi đều thể đưa nàng lên tận trời cao.

Chân Châu chuyện bí mật giường cho Thẩm Diệu Dung nên nghiêng đầu qua, khô cằn : “Xem như hỏi.”

Thẩm Diệu Dung đảo mắt một vòng, nữ t.ử trong bữa tiệc nhiều như mây, thanh tú, xinh , mỗi một cái nhíu mày của các nàng đều phong tình riêng nhưng phần lớn đều là những gương mặt xa lạ.

Mấy phu nhân vây quanh Tiêu phu nhân , cũng họ đang chuyện gì.

“Chân Châu, ngươi hôm nay cữu mẫu của mở tiệc thưởng sen để làm gì ?” Thẩm Diệu Dung như thể cố ý như vô tình nhắc tới.

Chân Châu trở Trường An chọc cho Thôi Khác rơi xuống nước, đó thì phụ mẫu nhốt trong nhà hơn bốn năm nên nàng cũng quen với hầu hết các quý nữ ở Trường An nên giờ khắc những xung quanh, nàng cảm thấy như một tiệc ngắm hoa bình thường.

Thẩm Diệu Dung thấy vẻ mặt ngây thơ của Chân Châu thì nhắc nhở mơ hồ: “Hôm nay, phần lớn đều là quý nữ nhà nghèo và thứ nữ danh môn, còn đích nữ quý tộc chân chính thì đều một ai.”

Cho dù Chân Châu mù tịt về thế sự thế nào chăng nữa thì nàng vẫn rằng những quý nữ nghèo và thứ nữ danh môn đều sẽ đến nhà hào môn quyền quý làm để thể leo lên cành cao.

Hành động của Tiêu phu nhân chính là hài lòng với sự thô lỗ tùy hứng của nàng nên tuyển cửa cho Thôi Khác ngay chính ngày Thất Tịch?

Trong lòng Chân Châu khẽ trầm xuống một chút, gương mặt từ đỏ chuyển thành trắng.

Thẩm Diệu Dung thấy Chân Châu mất mát như thế, nàng đành lòng nên dịu dàng nhắc nhở: “Cữu mẫu nghĩ như thế nào thì là chuyện của bà , còn mấu chốt ở biểu ca đồng ý .”

Nàng cầm chén lên, kính trọng với Chân Châu: “Chân Châu, khi gả ngươi chạy tới Sướng Hoan lâu gọi năm tiểu quan, ngươi can đảm như thì đừng thể đè ép biểu ca , nếu sẽ thật sự xem thường ngươi!”

 

Loading...