Nhà ngoại hút máu - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:12:30
Lượt xem: 356

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi nghiến răng, nhận thực họ chỉ là mua đồ mới cho mà thôi.

Ấy mà từ bé là một đứa trẻ lời, bao giờ lóc ầm ĩ, nên đừng mong miếng sữa ngon mà ăn.

Nghĩ đến đây nhịn tiếp tục oán trách:

"Còn đồ ăn! Em trai ăn gì con cũng ăn thật! những thứ gia đình chuẩn thì vĩnh viễn là những món em trai thích ăn, nên bố luôn là bố 'Giữ nước công bằng', em trai thì con cũng , nhưng sự thật thì ? Những thứ đó con căn bản thích, nên bố thấy con ăn, : 'Nặc Nặc, cái là con tự thích ăn đấy nhé, đừng ngoài bố thiên vị, chỉ mua cho em trai ăn mà mua cho con!' "

"Sự thật là gì? Chỉ cần bố mua thứ con thích, con sẽ thích ăn ?"

Chỉ vì 200 tệ tiền Trợ cấp đất , dồn nén tất cả những ấm ức đột ngột trào lên và tuôn hết.

Mẹ im lặng lâu bên điện thoại, một lúc mới : "Mẹ cứ nghĩ con là đứa trẻ ngoan, ngờ con tính toán chi li đến , những chuyện nhỏ nhặt từ lâu mà con vẫn nhớ rõ ràng. Không giống em trai con, nó rộng lòng, hồi nhỏ đánh nó nhiều , mắng nó nhiều , nó vẫn luôn , bao giờ !"

Tôi đợi hết cắt ngang: "Đương nhiên ! Hồi nhỏ đánh nó vì nó trốn học, đánh , ăn trộm và chửi bới giáo viên, đó là những thứ nó đáng nhận. Con đây làm những chuyện hạ đẳng đó, đương nhiên sẽ mắng."

"Kết quả thì ? Cả đời làm đứa con ngoan ngoãn, chỉ vì con xin 200 tệ mà lời, là tâm địa hẹp hòi. Vậy xem cứ làm đứa hư hỏng thì hơn, chỉ cần phạm sai lầm là thành con ngoan !"

Mẹ chặn họng đến mức nên lời: "Được, cánh con cứng cáp , già , lý lẽ nổi với con nữa." Nói xong, bà trực tiếp cúp máy.

Tôi tức đến mức sô pha câu nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nha-ngoai-hut-mau/chuong-6.html.]

Một lát , gửi cho một tin nhắn: "Nếu bố con , cũng kịp phản ứng. Không ngờ khi kết hôn con thâm sâu đến thế."

Tôi: "Ý !"

Mẹ : "Con ý gì thì trong lòng con rõ nhất! Chẳng đưa phong bì mừng lễ 16.000 tệ ? Nói thẳng là đưa thì sợ chỉ trích là con gái bất hiếu! Nên con cố tình lấy cớ đòi Trợ cấp đất để gây gổ với một trận, như cần đưa tiền nữa chứ gì! Không đưa thì thôi! Bố đây thật sự thiếu chút tiền đó của con ?"

Tôi cũng cam lòng yếu thế: "Mẹ thèm tiền của con, thì quá ! Hay là trả hết tiền con đưa đây ! Như càng sức thuyết phục!"

Gửi xong, ném điện thoại lên sô pha, mệt mỏi đến cực độ.

Thường Viễn về phòng ngủ chơi với con gái. Tôi nhắm mắt , cảm thấy mệt mỏi đến mức ngủ .

lúc , điện thoại đổ chuông.

Là bố gọi.

5.

Vừa nhấc máy, thấy tiếng bố đang cằn nhằn : "Bà xem bà bậy cái gì ! Tôi rõ ràng là Nặc Nặc đây như , con bé đòi tiền trợ cấp đất, chắc chắn là gặp khó khăn gì đó mới mở lời với chúng . Bà thật, đầu bảo con bé thâm sâu, cố ý đòi tiền trợ cấp để đưa tiền cho chúng . Tôi nào ý đó! Haizz! Bà già thật là!"

Nói xong , bố mới sang với : "Nặc Nặc ! Con cũng đó, bố thật sự những lời đó. Con là con gái ruột của bố, bố thể con lưng như thế. Là con tức quá nên linh tinh thôi, con đừng giận . Người già mà, thường ngại mở lời xin tiền con cái, mở lời mà con cái cứ rụt rè cho thì cảm thấy mất thể diện. Mẹ con gọi điện cho con xong là ở góc nhà lau nước mắt , bảo bà gọi điện xin con thì bà dám. Dù cũng là một nhà, cần gì giữ thể diện chứ? Thể diện già đáng giá mấy đồng cơ chứ, ?"

Tôi gì.

Loading...