Nguyệt Tịch - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-11-11 15:17:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Duẫn xong, cả khựng , ánh mắt đầy chấn động, lâu mới trầm giọng hỏi: “Vừa nhận ?”

Hộ Phong ngập ngừng đáp: “… đúng !”

Thì … đến cuối cùng, chỉ duy nhất Trì Duẫn là kẻ ngu , nảy sinh tâm niệm sạch sẽ với hoàng chất của .

xHENRI

Ánh chiều tà len lỏi qua song cửa, nhuộm một góc phòng thành sắc vàng tịch mịch, rọi cả lên Trì Duẫn. Hắn bên cạnh cửa sổ trong phòng Biện Tích, nửa ngày vẫn động đậy. Ánh mắt sâu thẳm dừng thật lâu tách lạnh. Đã qua mấy tuần , nước rót nóng dần nguội lạnh, vẫn nhấp lấy một ngụm.

Huệ Minh đại sư dừng nơi ngưỡng cửa, ánh sáng liền che khuất một phần, bóng trải dài nền gạch.

Trì Duẫn khẽ động, liền ngẩng đầu lên: “Đại sư!”

Huệ Minh gật nhẹ đầu bước , giọng hoà nhã: “Đã đến giờ dùng bữa, thí chủ vẫn dời bước đến trai đường?”

Trì Duẫn liếc qua Biện Tích vẫn còn mê man: “Y còn tỉnh… trông chừng. Đã đến giờ châm cứu ? Làm phiền đại sư .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguyet-tich/chuong-16.html.]

Huệ Minh khựng , chắp tay đáp khẽ: “Phải!”

Trì Duẫn đỡ Biện Tích dậy, giúp y cởi áo, để y tựa lòng . Chẳng mấy chốc, tấm lưng gầy phủ đầy kim bạc. Lòng Trì Duẫn thắt , khoé môi căng chặt. Hắn khẽ dịch , để Biện Tích dựa chỗ nhiều thịt hơn, chỉ mong y thoải mái đôi chút.

Châm cuối cùng hạ xuống, Trì Duẫn mới lên tiếng: “Đại sư… Trì Duẫn một chuyện nghĩ mãi thông, đại sư thể chỉ điểm cho kẻ mê ?”

“Trì thí chủ cứ !”

Trì Duẫn cũng né tránh: “Huệ Minh đại sư, ngài hẳn thấu chuyện… vì vẫn để Biện Tích gặp mặt .”

Đại sư Huệ Minh thẳng , tay chắp lưng, ánh mắt trầm tĩnh dõi bên ngoài cửa sổ.

“Phật gia đời qua ba kiếp là tiền thế, kim sinh, lai thế… với gặp gỡ chẳng gì là ngẫu nhiên, kẻ gặp để báo ân, kẻ vì báo oán, những gặp để hoá giải những nợ duyên dứt từ đời . Hai , tuy sinh khác biệt nhưng nếu tâm niệm tương thông ắt sẽ tạo thành nhân duyên. Duyên hợp thì gặp, duyên tận thì lìa… vốn chẳng thể cưỡng cầu.”

Ngừng một chút, đại sư mới tiếp: “Nhân quả định, bần tăng là kẻ tu hành rốt cuộc cũng chẳng khác thường là mấy. Dù can thiệp, kết cục cũng khó mà đổi . Trì thí chủ thể tin, nhưng sợi dây nhân duyên nối hai với , tất sẽ cách khiến hai gặp gỡ mà chẳng thể đầu, tự sinh quyến luyến, đều là do nghiệp lực dẫn lối.”

Loading...