- Cecy thú nhận bất cứ điều gì…
Christopher tiếp tục.
- Tôi chỉ nghĩ, dựa những gì về cô, rằng cô là loại làm những điều như . Một, cô động cơ, và hai, nó đáng để cô làm.
Renee khịt mũi lạnh lùng.
- . Tôi động cơ và nó đáng để làm. Anh thể thấy những điều hiển nhiên như , nhưng Stefan Hunt thì .
- Stefan ngây thơ. Anh thực sự hiểu sự phức tạp của trái tim con .
- , giống như một thằng ngốc .
Cả hai thể mỉm điều đó. Hàng ngàn lời trao đổi trong những nụ đó.
Xavier giường bệnh với một chân treo lủng lẳng trong thạch cao, thể cử động. Anh đang trong tình trạng tồi tệ và vô cùng kích động.
Khi thấy Christopher và Renee bước phòng bệnh của , gọi họ như một c.h.ế.t đuối đang bám một cọng rơm.
- Cảm ơn Chúa vì hai ở đây. Nhanh lên và đưa khỏi đây. Nơi giống như một nhà tù. Tôi thể ở đây thêm một phút nào nữa.
Christopher cau mày và nghiêm túc.
- Anh gãy chân. Anh thể bình tĩnh một chút ?
- Tôi thể!
Xavier đập tay mép giường khi phàn nàn.
- Tôi những lạ giúp ăn, uống, tắm rửa và tiểu. Thật hổ. Điều khó chịu nhất là, chơi trò chơi điện tử, nhưng y tá thậm chí còn cho làm điều đó. Anh gọi đây là sống ?
- Điều sẽ . Tôi khỏi bệnh viện. Không ai thể ngăn cản !
- …
Christopher lo lắng.
Anh Xavier. Xavier thực sự bướng bỉnh. Một khi quyết định làm điều gì đó, ai thể ngăn cản .
- Đừng mà nhúc nhích! - Renee đột nhiên hét lên.
Xavier như một đứa trẻ đang nổi cơn thịnh nộ, nhưng ngay lập tức bình tĩnh và Renee với vẻ mặt sửng sốt.
Renee từ từ rót một cốc nước và .
- Anh là lớn , vì Chúa. Nếu lạ chăm sóc , thì sẽ làm.
Nói xong, Renee đưa cốc nước gần môi Xavier và nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-296.html.]
- Đến đây, uống chút nước . Môi khô.
Xavier Renee với vẻ phức tạp, nhưng môi nhúc nhích. Không khí trong phòng bệnh căng thẳng.
Christopher lau mồ hôi trán.
Dù thì cũng hai họ luôn bất hòa. Nếu họ bắt đầu đánh , thì sẽ giống như một cuộc chiến tranh thế giới.
- Ừm...
Anh định làm hòa giải thì một điều thể tin xảy .
Xavier ngoan ngoãn cúi đầu và nhấp một ngụm nước. Sau đó, một cách chân thành.
- Cảm ơn. Tôi thực sự khát.
Renee xuống Xavier như một nữ hoàng.
- Anh vẫn định làm ầm ĩ ?
- Không.
- Anh vẫn rời khỏi bệnh viện ?
- Không.
- Tốt lắm.
Renee gật đầu và với cô y tá nhút nhát ngoài cửa.
- Không cô là sẽ tiêm thuốc chống viêm cho ? Cô thể làm ngay bây giờ.
Vì một lý do kỳ lạ nào đó, Xavier, mới hét lên về việc rời khỏi bệnh viện và từ chối để y tá tiêm thuốc cho , đột nhiên cư xử đúng mực. Anh để y tá làm bất cứ điều gì cô làm mà phàn nàn một lời.
Christopher trông như đang chứng kiến một phép màu. Anh sửng sốt đến nỗi nên lời trong một thời gian dài.
Anh thì thầm hỏi Renee.
- Làm mà cô làm ? Anh là một đứa trẻ hư khét tiếng. Hắn lời ai ngoài cha . Tại đột nhiên ngoan ngoãn như ?
Renee mỉm nhẹ và hất tóc một cách tự mãn.
- Có lẽ là do sức hút của .
Sau khi y tá tiêm thuốc cho Xavier, cô rời khỏi khoa.
Renee sang Xavier và .
- Nếu việc gì để làm thì cứ nghỉ ngơi .