Những ngày đó, như thường lệ, cứ mười một giờ trưa, Khương Lệ Na xuất hiện cổng tập đoàn và thẳng lên phòng làm việc của Hà Chấn Đông bởi bây giờ, thể nhân viên trong công ty đều cô chính là phu nhân của Hoa Vinh.
- Em bảo bí đỏ trị đau đầu, gắng ăn nhiều chút. – Cô múc chén canh đưa cho và .
- Ừ, hình như già , đây dù thức đến sáng cũng đến nỗi . – Anh nhận lấy, nở nụ mệt mỏi.
Bữa ăn kết thúc, Khương Lệ Na nhanh chóng thu dọn theo Hà Chấn Đông phòng ngủ. Cô bảo gối đầu lên chân matxa đầu cho .
Những ngón tay thon dài, mềm mại luồn mái tóc dày, nhẹ nhàng xoa bóp khiến cơn đau của Hà Chấn Đông nhanh chóng dịu bớt.
Khương Lệ Na hiểu những đàn ông như và Lý Phong luôn vươn biển lớn, ngày càng xa hơn chứ dừng . Thế nên, cô chỉ thể động viên và làm những việc nhỏ nhặt cho chứ dám mở miệng bảo bằng lòng với hiện tại, thu hẹp phạm vi kinh doanh cho đỡ nhọc nhằn.
Cũng cô bảo cứ ngủ khách sạn cho gần công ty, tiết kiệm thời gian nhưng chịu, khuya cách mấy cũng mò về nhà ngủ cùng cô.
Qua hồi lâu, thấy cơ mặt giãn và tiếng thở đều đều của vang lên, Khương Lệ Na rằng ngủ. Vì làm thức giấc nên cô giữ nguyên tư thế và nhắm mắt.
Hạnh phúc ngỡ như giản đơn đánh đổi bằng m.á.u và nước mắt cùng những mất mát khó mà bù đắp . Thế nên, cô trân trọng và nâng niu thật nhiều.
Lúc Hà Chấn Đông thức giấc, đập mắt là khuôn mặt đang say giấc của , cô từ góc độ khiến cảm giác cô đang chở che cho . Nhẹ nhàng dậy, ôm lấy cô, cẩn thận đặt cô xuống, ngắm cô hồi lâu, đó hôn nhẹ lên đôi môi hồng.
Mãi tận hai giờ, Khương Lệ Na mới tỉnh dậy, cô lấy tay che miệng, ngáp ngắn ngáp dài nhà tắm rửa mặt, chuẩn về nhà.
Lúc ngang bàn làm việc của , cô nhấc tấm ảnh chụp cả hai lên và ngắm nghía. Tấm ảnh chụp buổi sáng, bên khung cửa sổ khi và cô thức dậy trong ngôi nhà sàn, ảnh tự sướng, chỉ thấy hai gương mặt tươi mãn nguyện và khung cảnh xanh mờ ảo phía xa.
Cô coi chuyến đó là tuần trăng mật của và , kéo dài nhưng đong đầy cảm xúc.
- Ôi, quá. – Khương Lệ Na thốt lên khi phát hiện chiếc kẹp áo tinh xảo cạnh hộp để bút của Hà Chấn Đông.
Nỗi xúc động trào dâng trong cô. Cô ngờ vẫn còn nhớ ngày kỷ niệm hôm nay và chuẩn cho cô món quà .
Sau khi ngắm nó thêm một lát nữa, cô đặt về chỗ cũ và vui vẻ rời phòng. Thế nhưng niềm vui chẳng duy trì lâu khi cô ghé quán cà phê đối diện tập đoàn để mua một ly sinh tố mãng cầu.
- Nghe mấy hôm nay vợ sếp đều đến đưa cơm cho sếp mà em thấy mặt nữa. – Một cô nhân viên của phòng tài chính lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-225-that-hua-1.html.]
- Lên báo là thấy, vợ cưới của cố phó tổng chứ ai. – Cô gái bên cạnh đáp lời.
- Thì cũng bảo nhưng xem dung nhan cô bây giờ thế nào thôi.
- Vẫn như hoa hậu, ở chỗ nắng rọi tới, mưa tạt thì làm mà .
Tiếp đó, cô gái thở dài, rằng ban đầu còn tưởng Liên Hoa mới là yêu hiện tại của sếp tổng, nào ngờ chỉ là thế .
Thế nhưng, cô nhân viên phòng tài chính nhanh chóng bảo rằng làm thế cũng chẳng thiệt thòi gì, sếp mua sắm cho, cho tiền và những chuyến công tác xa cũng coi như độc chiếm chồng quốc dân nhiều ngày, khác gì vợ bé.
Tiếp đó, cả hai cô gái còn bàn về tướng khập khiễng của Liên Hoa chuyến công tác kéo dài hơn dự kiến và trách Hà Chấn Đông quá bạo lực, nâng niu .
- Của quý khách xong đây. – Cô nhân viên trao những chiếc túi chứa đầy những ly sinh tố cho hai vị khách và .
Hai cô gái nhanh chóng đón lấy và rời . Khương Lệ Na lạnh hết cả , cố gắng bám tay bàn để vững và theo hai bóng lưng mảnh khảnh đang băng qua đường.
Cô cũng lạ gì chuyện các nhân viên mua thức uống cho cả phòng trong giờ làm. Cô chỉ mặt của một trong hai cô gái đó.
Có lẽ cô mang khẩu trang và đội mũ nên bọn họ nhận cô chính là nhân vật họ đề cập đến ở đầu câu chuyện và khi câu chuyện của họ kết thúc, cô cảm thấy chỉ như là một nữ phụ trong đó.
Cô tin tưởng chồng nhưng lửa làm khói. Trước đây, khi còn làm trợ lý cho , cô bất kỳ tin đồn nào về , ngay cả khi cô đang trong mối quan hệ yêu đương với Liêu Bích Linh thì cũng ai trong công ty đề cập đến cả.
Bức ảnh đôi chân của đàn ông trang cá nhân của Liên Hoa nữa xuất hiện trong đầu cô.
- Chị uống gì ạ?
Tiếng của nhân viên trong quầy pha chế vang lên kéo Khương Lệ Na khỏi mớ suy nghĩ hỗn loạn. Cô vội đầu và bảo cô làm cho ly sinh tố mãng cầu. Trời vẫn đang nắng, gay gắt nhưng cô run bần bật vì lạnh.
Rời khỏi quán, đôi chân bước trong vô thức, đưa cô đến cổng tập đoàn. Cô gọi cho , hỏi thẳng nhưng cô tự hỏi rằng liệu sẽ sự thật cho cô ?
Mãi tận ba giờ chiều, Khương Lệ Na mới về đến nhà. Cô ôm bó hoa hồng đỏ thẫm bếp, lục lấy chiếc bình thủy tinh và bắt đầu cắm chúng , đặt lên bàn.
Cô suy nghĩ nhiều và quyết định sẽ hỏi . Anh và cô là vợ chồng và cô nên nghi ngờ chỉ vì những câu lung tung của khác. Người đàn ông mà cô chọn thể nào là một kẻ lăng nhăng, chung thủy .