Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 192: Khát Vọng Điên Cuồng - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-12 06:57:38
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng, kế hoạch của cô chẳng thể được thực hiện bởi khi mang áo cho Hà Chấn Đông xong thì Trần Triệu Thu nhận được cuộc gọi từ chị hắn và thông qua những lời hắn nói, cô biết hắn sẽ qua đêm ở đây, lý do là bận chăm sóc sếp tổng say rượu.

- Cháo chín rồi đây. – Mỹ Liên bưng tô cháo nóng hổi vào và nói.

- Anh ấy ngủ say rồi, chắc ăn được . – Liên Hoa nhìn người đàn ông đang bất động giường, thở dài.

Trần Triệu Thu cố gắng lay gọi một hồi nhưng Hà Chấn Đông vẫn thức dậy. Không còn cách nào khác, hắn bảo Mỹ Liên cứ mang xuống bếp, lỡ nửa đêm mà than đói thì hâm lại cho ăn.

Vì trời đã quá khuya nên khi Liên Hoa nói muốn ở lại, Mỹ Liên liền đồng ý và đưa cô về phòng mình, lấy quần áo cho cô . Dù gì cũng chỉ là ngủ một đêm nên bà tin Hà Chấn Đông sẽ khó chịu , hơn nữa còn có Trần Triệu Thu.

Nằm bên cạnh mẹ, Liên Hoa cứ thao thức mãi, phải vì lạ chỗ khiến cô ngủ được mà là cô đang nghĩ về người đàn ông hoàng kim có tên Hà Chấn Đông.

Cô khao khát được làm vợ , được ở bên và chăm chút cho từng bữa ăn, giấc ngủ và được yêu thương, dâng tặng cô những gì tốt đẹp nhất.

Nghe tiếng thở đều đều vang lên, biết mẹ mình đã ngủ say, Liên Hoa liền giở chăn, tụt xuống giường và rón rén rời phòng.

Theo như mẹ cô nói thì trong căn biệt thự này có một phòng chứa những chiếc váy lộng lẫy, đắt tiền cùng những trang sức và giày dép dành cho nữ. Thế nên, cô muốn đến đó xem một lần.

Những lần cô ghé thăm bà, dù cô năn nỉ bà đưa mình xem nhưng bà một mực từ chối và chỉ có thể ngồi nói chuyện ngoài sân với cô bởi có camera giám sát trước sân và Hà Chấn Đông đã dặn cho bất kỳ một ai bước vào cửa nhà .

Liên Hoa từng bước lên lầu và đến căn phòng nằm cuối dãy hàng lang. Khi công tắc điện bật sáng, cô ngỡ như mình lạc vào chốn thần tiên. Các tủ trưng bày váy áo, túi xách, giày dép và trang sức đều là tủ kính, dễ dàng nhìn thấy các đồ vật bên trong.

Phải mất một phút , cô mới có thể tiếp tục di chuyển, bàn tay run rẩy chạm vào những món đồ chỉ thuộc về giới thượng lưu.

- Một chiếc áo ngủ thôi mà đẹp và cầu kỳ vậy ?

Mắt Liên Hoa sáng lên, bàn tay nhanh chóng vươn tới, lấy chiếc váy hai dây màu tím nhạt xuống, vuốt ve, ngắm nghía. Cô muốn mặc nó vào để xem mình quyến rũ đến mức nào.

Nghĩ là làm, cô nhanh chóng trút bỏ bộ đồ người mà khoác chiếc áo mới tinh lên. Tiếp đó, cô lấy đồ trang sức đeo vào và mang một đôi giày cao gót. Nhìn bản trong gương khác gì các phu nhân nhà giàu, tham vọng trong cô càng dâng lên mãnh liệt.

- Liên Hoa, lẽ mày nên sinh trong một gia ̀nh ̀i phiệt. Xem , mày rất có khí chất của một quý cô. – Cô xoay xoay lại, ngắm nghía và nói với chính mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-192-khat-vong-dien-cuong-2.html.]

Trước khi cởi chiếc áo đắt đỏ , Liên Hoa tranh thủ chụp lại vài tấm hình, đó nhanh chóng rời , về lại căn phòng dưới lầu rồi nhẹ nhàng nằm xuống cạnh Mỹ Liên.

Cô thầm mắng Trần Triệu Thu, nếu hắn bám lại thì hẳn đêm nay, cô đã có thể leo lên giường Hà Chấn Đông rồi, say bí tỉ như vậy, chính là thời cơ thuận lợi nhất.

Qua một đêm ngủ đến mức biết trời đất, Hà Chấn Đông lồm cồm bò dậy và nhanh chóng nhận đây là căn nhà tân hôn của mình.

Liếc mắt nhìn xuống sàn, thấy Trần Triệu Thu đang ôm cái gối ôm, say sưa ngủ. Anh chỉ nhớ mình đang ngồi uống rượu ở quán bar, còn đó thì nhớ gì cả.

- Dậy . – Hà Chấn Đông ném chiếc gối vào Trần Triệu Thu và gọi.

Gã phó tổng giám đốc vội vàng ngồi dậy, dụi mắt tới lui, ngáp dài ngáp ngắn rồi tự giác báo cáo tất cả những việc xảy hôm qua ngay khi nhìn thấy ánh mắt của Hà Chấn Đông. Hắn theo đã lâu, đương nhiên ít nhiều đoán được thắc mắc trong lòng chỉ bằng vài cử chỉ hoặc ánh mắt.

- Chẳng phải cậu sẽ ở cạnh ? Vậy đưa đến khách sạn Gold? – Anh chau mày nhìn hắn.

- À, ̣i chẳng ăn gì mà cứ uống rượu nên em sợ bị gì đó. Dù gì thì dì Mỹ Liên vẫn có kinh nghiệm chăm sóc con người hơn chúng mà. – Trần Triệu Thu cười gượng.

- Lấy quần áo của mà rồi đưa đến công ty.

Trần Triệu Thu gật đầu rồi nhanh chóng lao đến chiếc tủ gỗ, chọn lấy một bộ đồ rồi chui vào phòng tắm.

Hà Chấn Đông vẫn ngồi giường, đưa tay day day ấn đường cho đỡ nhức đầu. Hình ảnh bóng lưng lạnh lùng của Khương Lệ Na lần nữa xuất hiện trong đầu . Có lẽ đã suy nghĩ thông suốt khi dìm bản vào men rượu.

Anh quyết ̣nh sẽ buông tay cô, buông bỏ tình yêu đầu đời này. Anh còn Hoa Vinh, còn ba, còn mẹ, thể cứ xoay quanh cô như Trái Đất quanh Mặt Trời được.

Lúc cả hai xuống dùng bữa sáng thì được biết Liên Hoa đã bắt taxi về phòng trọ rồi. Hôm nay, Trần Triệu Thu có cuộc họp nên cô phải đến công ty sớm để chuẩn bị.

Đêm qua, cô đã mơ một giấc mơ chân thật đến mức khi tỉnh dậy, cô cứ nghĩ mình đang ở trong phòng tân hôn cùng người đàn ông hoàng kim đó.

Cùng lúc này, bên bờ Bắc thành phố, Lý Phong và Khương Lệ Na cũng bắt đầu xuất phát. Quê hương của Lý Phong là một tỉnh miền núi, cách thành phố khoảng một trăm ki lô mét. Nơi đó trồng rất nhiều mây và tre, cung cấp cho các công ty chuyên sản xuất đồ mỹ nghệ.

Hôm nay, Lý Phong về đây là để xem xét việc hoàn thành các xưởng sản xuất cũng như ký hợp đồng thu mua mây và tre với mấy hộ dân vốn là chủ của một ngọn núi mà ngọn núi đó đã được trồng mây, tre phủ kín, đang sắp tới giai đoạn thu hoạch.

Không khí xô bồ của thành phố dần biến mất, Khương Lệ Na thả lỏng tâm trạng, nhìn bên ngoài, nơi những hàng cây thẳng tắp đang cuộn dần về phía . Thiên nhiên luôn là liều thuốc hữu hiệu để chữa lành tâm hồn cho những người như cô.

Loading...