Không thể chờ thêm một giây phút nào nữa, Hà Chấn Đông gọi điện, bảo Sara dời các cuộc hẹn của mình đến ngày mai rồi nhanh chóng lao khỏi văn phòng.
Anh cần phải gặp cô ngay và hỏi cô lý do vì cô làm như vậy? Rốt cuộc cô hận thế nào mà dẫn đưa vào vũng tình ngọt ngào rồi đột ngột bỏ rơi giữa vùng lầy tuyệt vọng như thế?
Lúc Hà Chấn Đông đến nơi đã là đầu giờ làm việc của buổi chiều. Nhìn vị chủ tịch đẹp trai, đầy uy quyền trước mặt, bà chủ hỏi cũng đoán được rằng đến đây là vì Khương Lệ Na bởi dù gì thì cô cũng là em dâu hụt của và còn có thông tin được xác thực rằng cô là mối tình đầu của .
- Anh muốn may đồ gì vậy ạ? – Bà chủ mỉm cười và hỏi.
- Áo sơ mi và quần tây, áo vest nữa. Tôi muốn cô Khương Lệ Na may cho . – Anh đáp.
- Vậy chọn vải trước rồi vào gặp cô ấy lấy số đo ạ.
- Phiền bà gọi cô ấy chọn giúp .
Bà chủ gật gật đầu rồi nhanh chóng gọi Khương Lệ Na. Trước giờ toàn là khách hàng tự chọn vải và bà là người tư vấn nhưng nếu khách có yêu cầu khác, miễn là quá đáng thì bà vẫn phải theo họ.
Chưa gì mà bà đã cảm giác có chuyện chẳng ho gì sắp xảy với cô nhân viên ưu tứu của mình rồi, có mùi kịch tính, ngược..
Nghe bà chủ bảo có vị khách nam quen mình, muốn mình chọn vải giúp, Khương Lệ Na cũng đoán được là ai, cứ cun cút theo chân bà khu vực bên ngoài và khi thấy thấp thoáng bóng lưng, toàn cô run rẩy.
Cô còn xa lạ gì với dáng người của Hà Chấn Đông, cho dù lưng về phía cô thì cô vẫn có thể nhận .
Sau cái hôm Trần Triệu Thu đến đây, cô thấy đến nên cứ nghĩ một là hắn nói với , hai là thật sự buông bỏ cô rồi, nào ngờ vào ngày cô ngờ thì lại đến.
- Cô ấy đến rồi. Vậy.. để cô ấy giúp chọn nhé.
Dứt lời, bà chủ ba chân bốn cẳng chạy mất. Hà Chấn Đông từ từ lại, đối diện với gương mặt của người con gái tuyệt tình.
Trong một khoảnh khắc, xúc động dâng cao khiến thể mở miệng, chỉ chằm chằm nhìn cô. Mãi một lúc lâu , mới có thể lên tiếng.
- Chọn giúp vải. Hai mươi áo sơ mi nhiều màu, màu nhã nhã, hai mươi quần tây tối màu, mười áo vest tối màu.
- Vâng, mời sang bên này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-184-nguoi-quen-cu-2.html.]
Bàn tay mảnh khảnh của cô nhanh chóng lật giở các xấp vải và chọn một số màu mà cô thấy hợp với . Bộ dạng bình tĩnh, bình thường và coi như một khách hàng lần đầu gặp mặt của cô khiến Hà Chấn Đông tức đến mức muốn hất đổ cả cái tủ kính.
- Anh thấy những màu này thế nào ạ? – Cô chỉ vào các xấp vải và hỏi.
- Được.
- Vâng, vậy đợi một chút.
Nói rồi, cô nhón chân, gọi bà chủ đến tính tiền vải cho . Cô tự hỏi có nên bày tỏ thái độ dứt khoát với ? Tuy biết tiền công khi may xong đơn hàng này là rất nhiều nhưng cô ham chút nào, bởi vì người đó là .
Cô muốn giữa cả hai xảy nhiều tiếp xúc và cô hiểu rõ đây chẳng qua chỉ là cái cớ dùng để tiếp cận cô mà thôi. Ánh mắt chứa đầy lửa giận của vừa rồi khiến cô bất an vô cùng.
Nghĩ làm vậy, ngay khi bà chủ vừa hóa đơn tiền vải xong, cô liền đề nghị Hà Chấn Đông chọn một thợ may khác trong số các thợ may trong tiệm, lý do là cô có quá nhiều đơn hàng đang chờ, thể may cho .
- Không . Anh cũng gấp. Em cứ từ từ mà may. – Anh đáp, vầng trán nhăn lại, tỏ rõ sự khó chịu.
- Sẽ rất lâu..
- Anh đã nói gấp. Một tháng một năm đều được. Anh hối em.
Tiếp đó, sang bà chủ và hỏi nếu khách hàng hối thúc thì thợ may vẫn có thể từ chối may cho họ và câu trả lời nhận được là những cái lắc đầu điên cuồng từ bà.
Sợ rằng Khương Lệ Na sẽ khiến con rồng của Hoa Vinh nổi giận, bà nắm lấy cánh tay cô, lắc lay hiệu. Đúng là từ khi cô đến, doanh thu của tiệm cũng tăng nhiều nhưng bà cho phép cô đắc tội với mấy nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn trong xã hội được.
- Vậy.. mời theo lấy số đo.
Cô ̉o bước trước, bám ngay theo . Bà chủ thì ôm tim vì quá sợ hãi. Bà biết Lý Phong đưa con phượng hoàng này tới cho bà là tốt xấu nữa, chỉ mong cô đừng gây chuyện gì khiến Hà Chấn Đông nổi giận.
Lật giở cuốn sổ , Khương Lệ Na ghi tên vào rồi lấy thước, bắt đầu đo. Ở khoảng cách gần trong gang tấc, cô ngửi được mùi hương bạc hà cơ thể và cũng có thể ngửi được hương thơm nhẹ nhàng từ mái tóc dài ngang vai của cô.
Những cái chạm nhẹ cách một lớp vải khiến trái tim thổn thức. Còn cô vẫn bày gương mặt lạnh lùng, vô cảm, cố gắng giữ cho mình run rẩy.
- Xong rồi ạ, mời thanh toán trước hai phần ba số tiền. Em sẽ gọi cho ngay khi may xong. Anh.. vẫn dùng số điện thoại cũ phải ạ? – Cô chỉ vào số tiền cần thanh toán và nói.
- Ừ, vẫn dùng số cũ. – Anh gật đầu, khẽ đáp.