Chiếc phi cơ chở theo Hà Chấn Đông hạ lần tầng mây và đáp xuống sân bay. Đã là mười giờ đêm nhưng lại chẳng thấy mệt chuyến bay dài bởi đang háo hức muốn nhìn thấy người thương. Sau khi đưa Sara về nhà, liền chạy sang bờ Bắc.
Khoảnh khắc dừng xe trước quán rượu Thiên Đường, tâm trạng đột nhiên hồi hộp, cứ như lần đầu hẹn hò. Siết chặt chiếc hộp đựng sợi dây chuyền trong tay, vội vàng ̉o bước vào trong và ngồi ở quầy pha chế, gọi một ly cocktail.
Vì Khương Lệ Na đã dặn dò Lý Phong nên chuyện Hoàng Thi Vịnh đến đây sẽ được tiết lộ cho Hà Chấn Đông. Anh chàng bartender dù có lắm chuyện đến thì cũng phải lời quản lý.
Hôm nay, khách cũng rất đông nhưng Hà Chấn Đông mãi chẳng thấy bóng dáng Khương Lệ Na , ít nhất, cô cũng phải chạy đây một lần chứ, chẳng lẽ cô bận phục vụ trong mấy phòng VIP ?
- Em trai à, cô Khương Lệ Na hôm nay có làm ? – Anh lên tiếng hỏi chàng nhân viên pha chế.
- À, chị ấy nói gì với ạ? Chị ấy đã nghỉ việc ở đây mấy hôm rồi.
- Gì chứ? Nghỉ việc?
Dứt lời, Hà Chấn Đông liền trả tiền ly rượu và chạy ngoài, thoát khỏi gian ồn ào để gọi điện cho cô. Cô nghỉ việc mấy hôm nay rồi ư? rõ ̀ng đêm qua, cô nói cô vừa từ quán rượu về nhà mà.
Toàn run rẩy và tim như ngừng đập, thở bị nén chặt trong lồng ngực, những ngón tay thao ́c màn hình điện thoại cũng còn chuẩn xác.
Âm thanh vô vọng phát từ chiếc điện thoại khiến cho niềm hy vọng mong manh trong hoàn toàn biến mất. Anh biết bản đã làm gì sai trái khiến cô lần nữa biến mất khỏi đời như vậy. Rõ ̀ng mọi thứ đang diễn rất tốt mà, rõ ̀ng cả hai đang rất vui vẻ mà.
- Không, Lệ Na, em thể đối xử với như vậy. Không thể nào.
Anh nhanh chóng lên xe và chạy đến phòng trọ của cô. Tại vậy? Anh đã kiềm nén tình yêu mãnh liệt dành cho cô, hành động và lời nói đều kiềm chế, dịu dàng hết mức nhưng ̣i cô vẫn trốn chạy?
Căn phòng mà ghé ngủ hàng đêm giờ đây trống rỗng, thông qua cửa sổ hé mở, có thể nhìn thấy bên trong. Không còn gì để lại cả và điều đó có nghĩa cô chuyển luôn chỗ ở rồi.
Bàn tay run rẩy bấu vào chấn song sắt, mắt như dại , chằm chằm nhìn vào chỗ mà vẫn nằm ngủ mỗi khi đưa cô về. Mọi thứ cứ như bị một cục tẩy lớn xóa mờ tất cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-179-dai-lo-buon-1.html.]
Đôi chân gần như mất hết sức chống đỡ, bước vài bước rồi ngồi bệt xuống cầu thang sắt, đan tay, cúi đầu. Cuộc đời khốn khổ thế này? Một kẻ liên tục thành công trong kinh doanh và mãi mãi thất bại trong tình yêu.
Hơn hai giờ sáng, Lý Phong trở về. Theo thói quen, hắn đưa mắt nhìn sang căn phòng trọ của Khương Lệ Na và nhận bậc thang, có một người đàn ông đang ngồi, gục đầu.
Hôm nay, hắn cũng đã nhân viên nói về việc đến tìm Khương Lệ Na. Hắn cứ nghĩ về bờ Nam rồi, nào ngờ còn vật vờ ở đây. Sau khi mím môi hồi lâu, hắn xuống xe, đến trước mặt gã si tình.
- Cô ấy đã rồi, còn về? – Lý Phong cất tiếng.
Hà Chấn Đông ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt đã đỏ hoe, gương mặt phờ phạc khác gì một kẻ say vừa mới tỉnh.
- Anh biết cô ấy đúng ? Hai người là bạn mà. Làm ơn nói cho ̣a chỉ của cô ấy. – Giọng Hà Chấn Đông nỉ non như thể đang van xin.
- Tôi biết. Tôi và cô ấy khác gì bèo nước gặp , thuận tiện thì giúp đỡ vậy thôi, thiết gì .
Thấy Hà Chấn Đông có ý đứng lên, Lý Phong cũng hết cách, đành nói lời ̣m biệt rồi lái xe vào biệt thự. Hắn ngờ chủ tịch Hoa Vinh lại là một kẻ si tình đến mức lụy tình như vậy. Hắn nhận tình cảm hắn dành cho Khương Lệ Na hóa chẳng bằng một góc của .
Mãi đến khi hắn về phòng, ban công nhìn xuống, vẫn thấy Hà Chấn Đông ủ rũ bên dưới. Hắn đoán nếu Khương Lệ Na dọn mà nhìn thấy cảnh này e rằng cô sẽ mềm lòng, chạy đón người đàn ông đó vào.
Chiếc điện thoại tay Lý Phong cứ sáng rồi lại tắt. Hắn rất muốn gọi cho cô, nói cho cô biết tình hình hiện ̣i của Hà Chấn Đông nhưng rồi lý trí đã ngăn cản hắn.
- Nếu hai người thực sự có duyên thì sớm muộn gì cũng gặp lại thôi. – Lý Phong ngước mặt lên thinh , thở dài, nhắm mắt.
Mãi đến ba giờ sáng, Hà Chấn Đông mới lái xe lại khách sạn Gold. Mệt mỏi, tuyệt vọng khiến rơi vào mớ suy nghĩ hỗn độn rồi dần chìm vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy đã là ́m giờ sáng. Đầu đang rối như tổ quạ và quần áo đang nhăn như ruột mèo thì Sara gọi đến, nhắc có cuộc họp vào lúc chín giờ sáng nay.
- Được rồi, sẽ đến đúng giờ, cứ chuẩn bị ̀i liệu . – Anh đưa tay bóp trán và đáp.
Qua hết ba mươi phút, Hà Chấn Đông đã trở lại dáng vẻ lịch lãm của một quý ông hoàng kim và lái xe đến trụ sở tập đoàn. Trông thấy xuất hiện, các nhân viên lễ tân liền cúi đầu chào.
Mấy hôm nay, trong một nhóm nhỏ của công ty râm ran tin đồn rằng chủ tịch đang theo đuổi trợ lý của phó tổng giám đốc. Nguyên nhân là trong tiệc sinh nhật một nhân viên lễ tân, Liên Hoa đã diện một chiếc váy đắt tiền và khi được hỏi, cô nói rằng chủ tịch đã mua cho mình chứ cô nào dám chi một số tiền lớn để mua nó.