Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 175: Lần Nữa Buông Tay - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-12 06:41:29
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi lau khô nước mắt, Khương Lệ Na về quán rượu và tiếp tục công việc của mình. Tuy vậy, Lý Phong vẫn nhận đôi mắt đỏ hoe, còn ngấn nước của cô dưới ánh đèn chớp tắt khi cô ngang quầy pha chế.

Tâm trạng tốt dẫn đến cơ thể của cô cũng trở nên đuối sức nhưng cô vẫn cố gắng lê lết cho đến khi vị khách cuối cùng khỏi cửa.

- Uống . – Lý Phong đưa lon nước bí đao vừa mở cho Khương Lệ Na và nói.

- Cảm ơn . – Cô đón lấy.

Hắn lặng lẽ ngồi xuống cạnh cô trong khi các nhân viên khác đang lần lượt về. Hắn là quản lý, luôn về cùng và Khương Lệ Na theo hắn nên cũng phải nán lại.

Cô vừa uống nước, vừa đưa mắt ngắm nhìn xung quanh để lưu lại trong ký ức mình hình ảnh của nơi đã gắn bó với cô suốt ba tháng trời.

- Lý Phong, muốn nghỉ việc. – Cô cúi đầu, lí nhí nói.

- Đi thôi, đưa cô về.

Lý Phong đứng dậy rồi bước , Khương Lệ Na cũng vội vàng theo hắn. Việc mẹ của Hà Chấn Đông đến đây gặp cô, Lý Phong đã biết vì chàng pha chế mách lẻo và hắn cũng đoán trước được rằng cô sẽ nói những lời đó khi thấy đôi mắt đỏ hoe của cô.

Nội dung của các cuộc gặp bí mật giữa mẹ của người đàn ông và người phụ nữ mà theo đuổi là điều mà ai cũng đoán biết được. Có lẽ, cô muốn tránh mặt Hà Chấn Đông một thời gian và rồi đó, hắn biết sẽ lại tìm thấy cô lần nữa.

- Tôi có quen một chủ tiệm may lớn, chuyên may đồ cho các khách hàng là giới thượng lưu. Mỗi thợ may sẽ có một phòng để hoạt động riêng và họ sẽ có khách hàng của riêng mình, may xong thì ăn chia với chủ. Nói tóm lại, mặt bằng, máy móc, vật tư là của chủ, vải cũng là chủ bán. Còn thợ thì may rồi đó chia tiền công năm mươi, năm mươi với chủ. Nếu cô đồng ý làm, sẽ giới thiệu những người quen đến đó ủng hộ cô.

Suốt quãng đường, Lý Phong im lặng nhưng khi về đến nơi, hắn liền lên tiếng. Sau tất cả, hắn cũng muốn cô được làm công việc liên quan đến chuyên môn, ngành nghề mà cô học, hắn muốn cô bị mài mòn ̀i năng trong một môi trường khác.

Thật lòng mà nói, ai sẽ làm phục vụ trong quán rượu mãi, đến một độ tuổi nào đó, các nhân viên buộc phải bị sa thải để quán có thể tuyển nhân viên mới, trẻ, đẹp, phù hợp hơn. Còn nếu cô làm ở tiệm may đó, cô có thể làm tới già, miễn là mắt cô còn nhìn rõ, tay chân còn thao ́c được.

- Vâng, vậy nhờ giới thiệu cho vào làm với. – Cô xúc động, gật đầu lia lịa.

- Từ đây đến đó xa, vậy nên.. sẽ kiếm cho cô phòng trọ gần đó, có thể bộ qua lại giữa hai nơi được.

- Vâng, cảm ơn , Lý Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-175-lan-nua-buong-tay-1.html.]

- Được rồi, vào nghỉ ngơi .

Khương Lệ Na ngoan ngoãn làm theo lời hắn. Nhìn bóng lưng mảnh mai của cô chênh vênh những bậc thang, sống mũi Lý Phong bất giác cay xè, châm chích vô cùng khó chịu.

Hắn ngước mặt nhìn lên trời cao, thở dài ảo não. Tháng ngày đón đưa cô đã kết thúc rồi và hắn cũng thể thường xuyên nhìn thấy cô.

Phải, cô phải người yêu của hắn và tình cảm hắn dành cho cô vĩnh viễn cô cũng biết được nhưng hắn thì biết, thế nên, mới đau và buồn.

Lý Phong là quản lý, ́c phong nhanh nhẹn, quyết đoán từ nơi làm việc tới ngoài đường nên ngay hôm , hắn đã đưa Khương Lệ Na đến tiệm may và khi trò chuyện vài câu cùng bà chủ tiệm, hắn đã thành công xin được việc cho cô.

Khỏi phải nói, Khương Lệ Na gần như muốn nhảy cẫng lên khi thấy nơi làm việc mới của mình, bốn bề đều bằng kính, vách ngăn giữa các phòng cũng bằng kính, mấy thiết kế khoác lên mấy con ma nơ canh rất đẹp và đẳng cấp, trong vô cùng thích mắt.

ngờ chỉ là thợ may thôi nhưng có phòng làm việc riêng, cách bài trí bên trong khác gì văn phòng của một nhân viên cao cấp trong mấy tập đoàn lớn. Cô phải công nhận Lý Phong là quý nhân của mình.

- Hợp ́c vui vẻ nhé. Lý Phong quen biết nhiều ông chủ lớn nhưng cậu chẳng bao giờ giới thiệu họ đến ủng hộ chị cả, nhưng giờ em đã đến đây nên cậu phải tay thôi. – Bà chủ bắt tay Khương Lệ Na, vui vẻ nói.

- Em các nhân viên của chị nói rằng họ may kịp mà. Ai dám giới thiệu thêm khách cho chị chứ? Em sợ chị bắt họ tăng ca. – Lý Phong vừa đáp vừa chọn vải.

Cuối cùng, Lý Phong chọn được ba xấp vải để may ba bộ đồ vest và đề nghị được làm khách hàng đầu tiên của Khương Lệ Na.

Hành động này của hắn khiến cô xúc động đến đỏ mắt. Cô tự nhủ lòng sẽ bao giờ quên ơn hắn. Nếu mai này, cuộc đời xui khiến cho cô có cơ hội đền đáp, cô nhất ̣nh sẽ cố gắng hết sức để làm dù có khó khăn đến mấy.

Chiều đến, Lý Phong lại sang phòng cô, cùng cô đóng gói đồ đạc. Số hàng hóa cô nhận may gia công nhưng làm xong, hắn cũng mặt cô đưa đến trả cho quản lý và nói lời xin lỗi.

Nắng chiều chênh chếch xuyên qua dải mây đen, khiến viền mây ánh lên ánh sáng sắc lẹm, như lưỡi đao. Khương Lệ Na nhìn trời, nhìn đất rồi nhìn lại căn phòng đã đóng kín cửa, nơi cô từng có những kỷ niệm đẹp nhưng ngắn ngủi với Hà Chấn Đông. Tiếc , ký ức đẹp đó thể tiếp nối mà phải đứt đoạn từ đây.

- Đi thôi. – Lý Phong nhỏ giọng lên tiếng.

- Vâng.

Lúc mới sang bờ bên này, Khương Lệ Na cứ tưởng mình sẽ ở dính một chỗ và chăm chỉ làm một công việc. Thế nhưng, đến hiện ̣i, đây là lần thứ hai cô chuyển chỗ và cô nhảy việc như cóc nhảy.

biết có còn lần nào nữa . Đi lòng vòng bờ Bắc thì còn có thể nhở vả Lý Phong nhưng nếu ngày nào đó cô xa hơn, hẳn là phải tự biên tự diễn một mình.

Loading...