- Chúng đây ạ? – Trương Vy lên tiếng hỏi khi Hoàng Thi Vịnh vừa ngồi vào xe.
- Bờ bắc thành phố, quán rượu Thiên Đường. – Bà lạnh lùng trả lời.
- Vâng.
Chiếc xe chầm chậm lao cổng và lăn bánh đường với tốc độ vừa phải. Hoàng Thi Vịnh hít một thật sâu rồi thở dài, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt.
Trương Vy bật một bài nhạc lời rồi tiếp tục điều khiển xe qua các con đường đông đúc. Thông qua biểu cảm mặt bà chủ, cô biết tâm trạng bà rất tệ.
Lúc cả hai đến trước quán rượu Thiên Đường thì đã gần chín giờ tối. Hoàng Thi Vịnh bảo Trương Vy cứ ở trong xe đợi, còn bà thì thẳng vào bên trong và yêu cầu nhân viên ̣i quầy pha chế liên hệ cho mình gặp Khương Lệ Na.
- Cậu cứ nói với con bé rằng có mẹ của hôn phu đến gặp.
- Vâng.
Anh nhân viên pha chế bị khí chất cao sang, quyền quý của Hoàng Thi Vịnh làm cho mất bình tĩnh, trong đầu đột nhiên xuất hiện mấy cái kịch bản máu chó giống trong tiểu thuyết.
Hà Chấn Đông bám dính ở quầy pha chế này cũng cả tuần rồi chứ ít và giờ mẹ tìm tới đây, muốn suy nghĩ nhiều cũng được.
Sau khi thực hiện cuộc gọi cho Khương Lệ Na, nhân viên sang bảo bà hãy đợi cô một chút vì cô đang bận đưa thức ăn vào phòng VIP cho khách.
Ngồi chiếc ghế và đưa mắt nhìn xung quanh, Hoàng Thi Vịnh khỏi cảm cảm thấy chán ghét. Cuộc đời bà bao giờ bước chân vào những chốn ăn chơi thế này, chỉ vì muốn gặp Khương Lệ Na mà phá lệ.
Bà hiểu cô lại chọn đến đây làm việc trong khi có thể xin vào các công ty lớn khác, ngoài tập đoàn Hoa Vinh.
Năm phút , Khương Lệ Na xuất hiện với gương mặt và lưng áo đẫm mồ hôi. Cô sợ bà chờ lâu nên khi xin phép quản lý, cô đã chạy thật nhanh đến đây.
- Cháu chào bác ạ. – Cô cúi đầu, lễ phép chào hỏi.
- Nói chuyện với một lát . Cô có ngoài được ? – Giọng Hoàng Thi Vịnh lẫn trong tiếng nhạc ầm ĩ nhưng lại rất rõ ̀ng khi lọt vào tai người đối diện.
Thấy Khương Lệ Na gật đầu, bà liền rời ghế, về phía cửa. Cô hít sâu một rồi nhanh chóng bám theo. Mới chín giờ, quán cà phê đối diện vẫn đang còn hoạt động nên Hoàng Thi Vịnh chọn luôn nơi này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-174-nguoi-phu-nu-quyen-luc-2.html.]
Phía trong xe, Trương Vy đã lờ mờ đoán sự việc khi thấy cô gái theo bà chủ là nhị thiếu phu nhân hụt của nhà họ Hà.
Dưới ánh đèn vàng nhạt, trong một góc yên tĩnh cuối quán, Khương Lệ Na chút run rẩy khi nhìn thẳng vào mặt người đối diện, người mà suýt chút nữa đã trở thành mẹ chồng cô và là người đã lạnh lùng ngăn cản cô chạm vào quan ̀i của Hà Chấn Kiệt.
Những ngày này, cô chìm trong sự dịu dàng, chừng mực của Hà Chấn Đông mà quên mất rằng ̀o cản lớn nhất giữa cô và là mẹ chứ phải là dư luận, công chúng.
- Tôi sẽ nói nhiều và làm mất thời gian của cô . Lệ Na à, cô có muốn Chấn Đông mất thêm một người mẹ nữa ? – Hoàng Thi Vịnh nghiêm túc nói.
- Không, .. - Khương Lệ Na sợ hãi lắc đầu.
- Tốt, vậy hãy cắt đứt rõ ̀ng với nó . Tôi đã lên cơn đau tim và tưởng như sắp chết khi biết nó lén lút qua đây hàng đêm vì cô. Tôi đã cảm thấy cô là người rất biết điều khi chủ động tránh xa nó nhưng ngờ cô lại lần nữa muốn cùng nó bước vào tấm lưới này.
Dứt lời, bà rút trong túi xách một phong bì dày và đẩy về phía cô, yêu cầu cô kiếm một công việc đàng hoàng hơn mà làm.
Dù gì thì cô cùng từng là người mà Hà Chấn Kiệt yêu sâu đậm, yêu đến tận khi nhắm mắt lìa đời và dù gì, cô cũng đã lạy bàn thờ gia tiên nhà bà với tư cách là con dâu, thế nên, bà muốn cô dấn vào cái chốn đèn đuốc chập chờn này.
- Nếu Chấn Đông muốn tìm cô thì thậm chí cô có bay nước ngoài, nó cũng tìm được thôi. Quan trọng là cô có muốn chấm dứt tình cảm còn trong lòng nó thôi. Lệ Na, thái độ của cô đối với nó mới là mấu chốt. Đừng lãng phí ̀i năng và những năm học hành cực khổ của mình.
Đầu gối Khương Lệ Na hằn lên những dấu móng tay chói mắt. Cô phải tự làm mình đau để nhắc nhở bản được rơi lệ vào giờ phút này. Hóa , cô vẫn yêu sâu sắc đến vậy, thế nên, khi mẹ đề nghị rời xa , trái tim cô đau đến run rẩy.
Cô hiểu mình có tư cách đem tình yêu của mình thuyết phục bà. Cô biết bản sẽ bị giễu cợt rằng tình yêu này đáng giá khi có thể dễ dàng đổi, ban phát cho cả Hà Chấn Kiệt lẫn trai .
Dẫu sự thật là cô thương cả hai người họ, chính cô cũng điều khiển được trái tim đa tình của mình, chính cô cũng ghét mình.
Mọi thứ xung quanh cô di chuyển quá nhanh, khiến cô ngã vào vòng tay Hà Chấn Kiệt khi vẫn còn yêu trai và giờ là ngược lại.
- Bác yên tâm, cháu sẽ thể hiện thái độ rõ ̀ng với ấy. Còn tiền này thì xin bác lấy lại ạ, cháu có thể tự xoay sở được.
- Được, tin cô.
Dứt lời, Hoàng Thi Vịnh móc ví, đặt tiền hai ly nước trái cây xuống bàn rồi đứng dậy và ung dung rời khỏi quán, xe, thẳng.
Lúc chỉ còn lại một mình, Khương Lệ Na mới có thể bộc lộ bản chất yếu đuối của người con gái bị tổn thương, nước mắt cô rơi giọt ngắn giọt dài. Có lẽ cô phải rời khỏi đây thôi.
Phải, thái độ của cô quyết ̣nh mối quan hệ của cô và nhưng nếu bảo cô đột ngột phớt lờ trong khi những ngày qua đã đối xử với vô cùng mật thì cô làm được, cô muốn tránh mặt một thời gian và khi gặp lại, cô sẽ phớt lờ .