- Anh gọi thì nhớ bắt máy nhé. Mà.. em dùng mạng xã hội lại ? – Anh dừng lại, dùng tay vuốt những sợi tóc lơ thơ trước mặt cô, dịu dàng lên tiếng.
- Vâng. Em ̣nh sẽ dùng nữa, đó, họ nói những điều khiến em cảm thấy tiêu cực. – Cô cúi đầu, lí nhí đáp.
- Ừ, cả, liên lạc qua số điện thoại là được rồi. Mau vào nhà ngủ tiếp . Anh đây.
Anh tặng cô một nụ cười hiền rồi lên xe, đầu, trở về bờ bên . Có được số điện thoại của cô thôi mà mừng như ký được hợp đồng lớn bởi vì đó là do chính cô đưa cho , xin qua một người khác.
Chờ khi chiếc xe khuất hẳn, Khương Lệ Na mới lững thững về phòng. Cảm thấy như có ai đó nhìn mình, cô ngẩng đầu, tìm kiếm và phát hiện chàng quản lý quán rượu đang đứng ban công. Cô đưa tay vẫy vẫy lời chào và người đàn ông ở cao cũng thao ́c y như vậy.
- Giữa nam và nữ, cũng tồn ̣i một tình bạn đẹp mà, liên quan đến tình yêu. – Cô thì thầm, gương mặt lộ vẻ hài lòng.
Đúng ́m giờ sáng, Liên Hoa bước vào phòng phó tổng, trình các hồ sơ cần ký lên cho Trần Triệu Thu. Thấy cô trợ lý có vẻ mệt mỏi, liên tục lấy tay che miệng khi ngáp, Trần Triệu Thu khỏi ngạc nhiên.
Ừ thì cũng có mấy hôm cô thức khuya để xử lý các hồ sơ nhưng cô luôn xuất hiện với vẻ ngoai tươi tắn, có ũ rũ, mất sức sống như thế này. Hơn nữa, hôm qua hắn cũng có giao việc nào gấp cho cô chứ.
- Em mất ngủ à? – Hắn chau mày, tỏ vẻ lo lắng.
- À, dạ, tự dưng đêm qua em thèm uống cà phê nên uống một chút rồi mất ngủ. – Cô vội vàng gật đầu, nói dối.
- Được rồi, giờ em mua thêm ly cà phê, uống vào nữa là tỉnh ngay. – Trần Triệu Thu cất tiếng chọc ghẹo.
Hắn có nằm mơ cũng ngờ đến việc cô trợ lý nhỏ của mình dám đem lòng tơ tưởng và muốn sở hữu trái tim lẫn cơ thể của ngài chủ tịch.
Đúng là Hà Chấn Đông rất đẹp trai, ưu tứu, là người chồng quốc dân trong mắt các nhân viên nữ nhưng họ chỉ dừng lại ở việc ngưỡng mộ mà thôi, ai dám mơ đến việc ́n tỉnh bởi hiểu rõ khoảng cách giữa họ và là cả một đại dương mênh mông.
Liên Hoa theo lời Trần Triệu Thu, mua một ly cà phê, uống vào và kết quả là cô tỉnh ́o hẳn, hoàn thành tốt nhiệm vụ trong ngày của mình.
Những lúc nghỉ tay trong giờ làm, cô đều nghĩ cách làm thế nào để có thể tiếp cận được mẹ của Hà Chấn Đông. Lẽ đương nhiên là cô thể xuất hiện ở nhà họ Hà rồi, cuộc gặp giữa cô và bà nên diễn một cách tình cờ và tự nhiên nhất.
Đúng năm giờ chiều, các nhân viên của Hoa Vinh lần lượt rời chỗ làm. Liên Hoa thang máy xuống tầng một nhưng bấm thẻ về vội, cố tình đứng ở hành lang, vờ bấm điện thoại, cốt ý chờ Hà Chấn Đông xuất hiện để gặp và chào hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-172-ke-mach-leo-2.html.]
Cô sợ nếu bản ̣o những lần gặp gỡ tình cờ thì sẽ để lại ấn tượng trong . Rõ ̀ng hôm cô vào phòng vấn, đã cố tình ghé qua nên cô tin có để ý đến mình.
Cho dù lúc ấy, chú ý đến cô như một thế thì cũng là có sự chú ý, vậy nên, cô tin mình có cơ hội hơn bất kỳ nhân viên nào trong tập đoàn này, chỉ thua Khương Lệ Na mà thôi.
- Ôi, Liên Hoa, em về à? – Sara lên tiếng ngay khi bước từ thang máy.
- À, dạ, em đang bận nhắn tin với mẹ ạ. – Liên Hoa vội nói dối.
- Sếp tổng của chúng cũng khó khăn quá thể, nếu thì hai mẹ con đã được ở gần , gặp mỗi ngày rồi.
Sara cũng chỉ nghĩ nói vậy mà thôi. Có điều, đó là nhà , chốn riêng tư của nên có quyền đưa quy ̣nh, cô cũng bao giờ dám nói điều này trước mặt .
- Những vị sếp lớn luôn có những quy tắc mà chị. À.. mà chủ tịch vẫn đang làm việc ạ? Anh ấy cùng chị ạ? – Liên Hoa lại nhìn đến thang máy lưng Sara và hỏi.
- Anh ấy về nhà từ lúc bốn giờ rưỡi rồi, chuẩn bị đồ đạc để tối nay bay. Lịch công ́c kéo dài bốn ngày. Giờ chị cũng phải về chuẩn bị đây. – Sara vui vẻ trả lời.
Hà Chấn Đông là một trong số ít các lãnh đạo ít khi mang trợ lý theo khi công ́c dài ngày. Nếu nhắm bản có thể cáng đáng một mình được thì sẽ tự mình xoay sở. Thế nhưng lần này, Sara sẽ đồng hành cùng .
Nhìn theo bóng dáng Sara đang xa dần, Liên Hoa có chút ghanh tỵ, cô ước gì mình được làm trợ lý của dù chỉ một ngày.
Sẽ thật tuyệt vời khi cô được cùng làm việc chung trong một phòng, nói chuyện, trao đổi thường xuyên và có thể thoải mái ngắm , ̣o nhiều cơ hội tiếp xúc mật.
Tâm tình tốt nên Liên Hoa về nhà trọ cũng ghé thăm mẹ mình mà thẳng đến trung tâm mua sắm.
Cô cần mua thêm vài chiếc áo sơ mi và chân váy để đổi trong các cuộc họp bởi tần suất mà Trần Triệu Thu tham dự các cuộc họp ngày càng nhiều, cô sợ mọi người sẽ nhận cô chỉ có mấy bộ váy áo, cứ lại hoài.
Có lẽ vũ trụ đã tiếp nhận mong muốn của cô và phản hồi lại nên chỉ vài vòng lượn lờ ̣i các cửa hàng thời trang bình dân, cô nhìn thấy Hoàng Thi Vịnh, bà đang lựa quần áo ̣i cửa hàng chuyên bán đồ hiệu, có giá thành vô cùng đắt đỏ.
Sau khi nhìn lui nhìn tới mấy lần, xác ̣nh rằng mình nhầm người, cô liền tiến tới và cúi đầu chào bà.
- Cháu là..
- Dạ, cháu là con gái của mẹ Mỹ Liên ạ, trước đây, mẹ cháu từng làm giúp việc cho gia ̀nh của phu nhân và cháu đã được mẹ kể về phu nhân.