Người Đẹp Và Quái Vật - Chương 24: Suy Nghĩ Về Bàn Tay Của Quái Thú

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:11:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm ơn bạn ủng hộ nhóm dịch. Có những bộ truyện khác mong bạn cũng ủng hộ nhiều cho chúng nhé

1. Yêu Kẻ Bắt Cóc

2. Truyền Thuyết Rồng Thiêng.

3. Ép Hôn Nàng Hầu

4. Khiêu Vũ Cùng Kỵ Sĩ Bóng Đêm

5. Vật Hiến Tế

6. Khi Nhà Sinh Vật Học Yêu

7. Kẻ Săn Và Con Mồi

8. Đóa Hoa Của Quỷ

9. Lạc Vào Xứ Sở Thần Tiên.

10. Cướp Biển Vùng Caribige

***

Tôi vòng tay ôm lấy và khi đến cuối hành lang, mở cánh cửa nặng nề dẫn đến cầu thang lên xuống, vội vã chạy xuống cầu thang.

C.h.ế.t tiệt, chân lạnh cóng. Tôi ước thứ gì đó hơn là tất. Nó chỉ khiến vội vã hơn. Tôi qua một cầu thang và tiếp tục xuống. Tôi đang ở tầng hai hoặc tầng ba, đúng ? Tôi nghĩ , xét theo lúc ngoài cửa sổ đó.

Khi đến nơi nghĩ là tầng một, cứ xuống. Đây hẳn là cầu thang của hầu, vì nó ít đồ trang trí— lướt tay dọc theo lan can khi nhăn mặt—và bụi bám nhiều như . Tôi cho là Quái thú nhân viên vệ sinh hoặc gọi dịch vụ. Tôi lau tay quần legging khi xuống đến chân cầu thang và bụi bám lớp vải đen mềm mại.

Flowers

Cuối cùng đẩy cửa ở cuối cầu thang và...

Trời tối đen như mực.

Tôi thở hổn hển và loạng choạng lùi , đảm bảo cánh cửa đóng lưng . Điều cuối cùng cần là cánh cửa đóng sầm và khóa chặt lưng và bỏ đây lạc lõng trong bóng tối.

bắt cánh cửa và khi mò mẫm dọc theo bức tường, dễ dàng tìm thấy công tắc đèn. Ôi, tạ ơn Chúa.

Tim đập chậm nhưng bước tới , tò mò.

Đó là một…phòng tập thể dục.

Được , những gì mong đợi. nó giúp giải thích cơ bắp đồ sộ của kẻ bắt giữ . Kẻ bắt giữ? Thật ? Tôi vẫn thể gọi như đêm qua ? Tôi là tự nguyện đến nhà mà nhỉ.

nóng bừng. Không . Tôi nên nghĩ đến điều đó ngay bây giờ. Có lẽ là bao giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nguoi-dep-va-quai-vat/chuong-24-suy-nghi-ve-ban-tay-cua-quai-thu.html.]

Tôi bước gần hơn đến ghế tạ và lướt tay dọc theo lớp da mịn, cũ kỹ đến giá tạ xếp gọn gàng. Ngoài còn máy chạy bộ, xe đạp tập thể d.ụ.c và máy chèo thuyền. Ồ, thật khi rằng vẫn thể duy trì nhịp tim nếu Quái thú cho mượn đồ chơi của .

Tôi băng qua sàn đá đến cánh cửa ở đầu của căn phòng. Ánh sáng từ phòng tập thể d.ụ.c tràn một hành lang tối tăm. Tôi bật một công tắc khác và một ngọn đèn nhấp nháy lười biếng đầu, chỉ một ngọn cho bộ hành lang. Đây là tầng hầm, vì bất kỳ cửa sổ nào ở đây giúp làm dịu bóng tối dai dẳng.

Tôi nên . Tôi thấy bất kỳ nhà bếp nào. Và ở đây ẩm ướt và lạnh lẽo. Tôi còn cảm thấy ngón chân của nữa. Tôi nên đợi trong phòng. Quái vật định bỏ đói . Có lẽ sắp mang bữa sáng cho .

Rồi chế giễu suy nghĩ của . Từ khi nào chờ đợi chăm sóc thế? Tôi là Tiến sĩ Daphne Laurel. Tôi thấy vấn đề và sửa chúng. Những thí nghiệm thất bại của hiện lên trong đầu . Thôi thì, cố gắng sửa chúng. Cuối cùng thì sẽ sửa chúng. Bắt đầu bằng việc tìm cho một bữa sáng c.h.ế.t tiệt.

Tôi thẳng vai và bắt đầu xuống hành lang. Tôi dừng ở cánh cửa đầu tiên đến, nghi ngờ đó là nhà bếp nhưng quyết tâm kiểm tra thứ dù nữa. Tìm hiểu thêm về môi trường xung quanh chỉ thể là một điều .

Tôi bật đèn và . Thật ?

Một đường chơi bowling?

Được , chỉ một làn đường, nhưng vẫn vẻ như chiều dài theo quy định, và những chốt dựng lên theo đội hình ở cuối và thứ. Tôi xung quanh. Kiểu như, chắc chắn, đây là một trò đùa.

. Quái thú thích… bowling? Hay lẽ nó kèm với nơi ? Tuy nhiên, giống như cầu thang, lớp bụi nào ở đây, và bước qua sàn gỗ nhẵn bóng đến bệ bóng bowling. Có nhiều quả bóng trọng lượng khác , nhưng tất cả đều lỗ ngón tay lớn . Tôi luồn những ngón tay thon thả của bên trong và chúng nuốt chửng. Tôi giật tay . Đây chắc chắn là những quả bóng của Quái thú. Tất nhiên chúng to gấp đôi kích thước trung bình. Cười khúc khích.

Tôi lùi và tắt đèn, đóng cửa nhẹ nhàng nhất thể lưng. Tôi tại cảm giác như đang trộm hai căn phòng ; vẻ như đang một phần riêng tư trong cuộc sống của Quái thú. Những phần mà chia sẻ với bất kỳ ai khác. Những điều lẽ ai khác thế giới về .

Tôi lùi xa khỏi cánh cửa. trở phòng lầu. Tôi xa hơn xuống hành lang. Tôi đói khát nhiều hơn nữa. Tất cả những gì chỉ là những mảnh ghép chỉnh của bức tranh ghép hình về đàn ông đột nhiên chiếm lấy cuộc sống của . Đó chỉ là bản năng sinh tồn. Chỉ thôi.

, hãy cứ tự nhủ như .

Tôi c.ắ.n môi và liếc vài căn phòng tiếp theo. Không gì ngoài kho chứa đồ. Được , lẽ còn gì khác để tìm nữa. Dù thì đây cũng chỉ là tầng hầm. Tôi ngạc nhiên vì thoáng thất vọng.

Khi đến cuối hành lang, bật một ngọn đèn khác và thở hổn hển. Nó mở một tiền sảnh bằng đá hình vòm, thành thật mà là tuyệt . Tôi bước , mắt hướng về những giá đỡ phức tạp và trần nhà hình vòm khiến mất một lúc để hiểu căn phòng sử dụng để làm gì.

cuối cùng, mắt hướng xuống căn phòng rộng mở…và tất cả các thiết quen thuộc sắp xếp cẩn thận một dãy bàn thí nghiệm gọn gàng.

Máy tính kêu vo ve ở một trạm. Có một máy giải trình tự DNA cấp phòng thí nghiệm ở bên trái, thiết lập phù hợp bên cạnh một cột đá gothic. Đôi chân đưa đến một trong nhiều kính hiển vi điện t.ử và bản chất mọt sách phòng thí nghiệm bên trong tiếp quản. Tôi kéo găng tay phòng thí nghiệm từ một hộp bàn xuống chiếc ghế đẩu nhỏ một trong những chiếc máy. Tôi lấy một phiến kính từ một bộ nhãn 'mẫu vật' và đặt nó bên kính hiển vi.

Đó là một mẫu m.á.u và khi bật đèn kính hiển vi và đưa mắt thị kính, hình ảnh qua ống ngắm quen thuộc đến nỗi há hốc mồm.

Battleman ư? Anh đang nghiên cứu về bệnh Battleman ?

Tôi giật , bối rối. Tôi hiểu. Nếu quan tâm đến việc tìm cách chữa trị cho Battleman, thì việc nghiên cứu của Belladonna là hy vọng nhất để chữa trị. Tại làm gián đoạn nghiên cứu của như thế ? Có khả năng làm chệch hướng nỗ lực của chúng và đóng cửa công ty của chúng ? Không gì trong đó ý nghĩa...

"Cô đang làm cái quái gì ở đây thế?" Một tiếng gầm vang lên phía .

Tôi xoay chiếc ghế đẩu. Quái thú cao lớn đằng , theo cùng một cách bước phòng.

Tôi dậy. "Anh đang làm gì ? Tại với đang nghiên cứu Battleman? Tại gây nguy hiểm cho nghiên cứu của ? Nếu quan tâm đến phương pháp chữa trị, thì để tiếp tục..."

"Im !" hét lên, phần khuôn mặt che bởi mặt nạ đỏ bừng vì tức giận.

Loading...