Người Chồng Quốc Dân - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-08-25 12:36:29
Lượt xem: 3,195

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh phịch xuống sofa, lườm một cái: "Tô Minh Nguyệt, mệt lắm , ở đây ai mà em còn diễn."

"Em chỉ đang làm tròn bổn phận của vợ thôi mà, cứ enjoy ?" Tôi trừng mắt đáp, bắt đầu đ.ấ.m bóp cho .

"Em enjoy kiểu gì?" Giọng lười nhác, nhưng môi nở một nụ đểu cáng.

Tôi đơ .

Thực đang cân não dữ lắm.

"Không kêu trợ lý book thêm phòng cho em ?" Anh lái sang chuyện khác.

"Book hai phòng cho phí của giời ?" Tôi gượng gạo .

Anh gì, chỉ nhếch mép.

Sau đó, tắm rửa, ngủ nghê, thứ diễn mượt như quảng cáo.

Cuối cùng, hai đứa cạnh .

Anh động tĩnh gì, cứ như là sắp lên đồ ngủ tới nơi.

Tôi sốc ngang.

Một em gái xinh tươi thế kế bên mà cứ dửng dưng, còn giả ch ết nữa chứ?

Cay!

Quả nhiên trong tim khác, nguyện thủ như ngọc vì bạch nguyệt quang.

Ủa alo, dựa cái gì? Tôi nhất định để đạt ý đồ.

cũng trai, body cũng ngon nghẻ, "xài" là quyền lợi chính đáng của một vợ như !

Tôi ngoắt , ghé sát tai , thủ thỉ: "Tạ Nhiên."

"Ừ?" Giọng vẻ ngái ngủ.

"Kiss ?" Tôi hỏi thẳng.

Anh khựng , cuối cùng cũng mở mắt, đôi mắt đào hoa chằm chằm trong bóng tối: "Em định giở trò gì?"

"Ông nội bảo cháu đích tôn." Tôi lý sự cùn.

Anh vẫn , một lúc mới đáp: "Hôm nay ."

Anh từ chối thẳng thừng.

Mặt dày cỡ nào cũng thấy quê một cục.

"Ờ ha, mai em hỏi ." Tôi vội vàng lưng , coi như gì xảy .

Thật trong lòng đang nghiến răng ken két.

nhọ, cưới xin mà chẳng vớt vát đồng nào, còn sống cảnh "vườn nhà trống".

Định kiếm chút niềm vui bên ngoài mà còn cho leo cây.

Đã là lớn cả , là thanh nữ gì cho cam.

Với , thú thật là hôm nay xạo đó, sờ múi bụng của phê chữ ê kéo dài. Thèm á. Không ăn thực với đời.

"Qua đây." Anh thở dài, kéo về phía .

"Gì nữa?"

Đừng đụng , tạt một gáo nước lạnh, giờ với là kẻ thù đó.

"Mười hai giờ , sáu giờ sáng mai dậy họp." Anh nghiêm túc .

"Thì , em dậy mua đồ ăn sáng cho hả?"

Đó thấy , khổ kìa, ti ền, giữ hình tượng vợ thảo, làm osin cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-chong-quoc-dan/chuong-8.html.]

"Ai thèm em mua đồ ăn sáng?" Anh lườm cháy mặt, "Anh chỉ nhắc em là, gì thì tranh thủ ."

Tôi hình mất 5 giây.

Giờ làm gì tiếp theo đây?

"Ban ngày làm, tối về tăng ca, nợ em." Anh lẩm bẩm bắt đầu cởi cúc áo.

Ủa khoan, thấy sai sai?

Sao nó khác phim Hàn xẻng trời?

"Không cần cởi cúc áo cũng mà." Tôi lí nhí.

"Tô Minh Nguyệt, em gấp cái gì?"

Trong khoảnh khắc đó, hổ tới mức chỉ đào cái lỗ chui xuống, may mà trời tối nên ai thấy.

Còn nhiều?

Tôi chủ động nhào tới hôn.

"Chờ xíu." Anh chặn .

"Gì nữa?"

đúng là lắm chuyện.

"Anh gọi cho trợ lý, mua ít đồ."

Tôi đơ , chẳng cả cái công ty hết ?

"Không cần , em "chơi" ." Tôi mạnh miệng khẳng định.

Anh thở dài thườn thượt, "Không cho em ."

Lắm lời, bụp thẳng môi ổng.

Giữa chừng, ổng bảo ráng nhịn chờ bao.

Tôi hào hứng gật đầu, "Em ok mà, chơi trần thoải mái, em hết."

...

Tôi hết chịu nổi thẳng chân đạp xuống giường, "Em buồn ngủ lắm ."

“Tê dại hết động”

“Anh sofa ngủ.”

Sáng hôm .

List truyện hay https://www.otruyen.vn/user/15

Anh ôm , hôn tóc , dịu dàng hết phần thiên hạ.

"Chồng ơi." Tôi ôm cổ nũng nịu.

"Ừ."

"Cái biệt thự biển nhà xa trung tâm quá, em shopping bất tiện."

"Rồi ?" Anh cụp mắt, chăm chăm.

"Em thấy cái tứ hợp viện mới xây ở quận Hai xịn sò á, tường trắng ngói xanh, còn đình đài lầu các nữa, hợp với đẳng cấp của lắm luôn." Tôi dùng ngón tay vẽ vòng vòng n.g.ự.c , õng ẹo.

"Vậy hả? Hay là tặng em một căn nha?" Anh hỏi.

"Ui da... cái nhà to oành thế chắc đắt lắm... em ngại c.h.ế.t ..." Trong lòng mừng như trúng .

"Tô Minh Nguyệt tốn công dâng hiến cho cả đêm, tung hỏa mù ngọt xớt, hóa là nhắm tới vụ hả?" Anh đột nhiên nổi quạu, hất chăn , bật dậy, VSCN, đồ với tốc độ ánh sáng.

"Đương nhiên là ! Em thề! Anh tin em !" Tôi chối bay chối biến.

"Em coi là cái gì? Bòn rút cả đêm, chỉ là công cụ của em thôi hả?"

Loading...