Người Chồng Quốc Dân - Chương 23

Cập nhật lúc: 2025-08-25 12:36:44
Lượt xem: 2,598

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến lúc cúp máy, cũng thêm lời nào.

Cúp máy xong, ôm đầu bế con.

Thay phiên dỗ dành với bảo mẫu, đến gần sáng mới ru thằng bé ngủ.

Đợi con ngủ , mới chợp mắt một lúc.

Ngủ tí tẹo mà còn gặp ác mộng.

Trong mơ, mở mắt , thấy con còn giường, bệ cửa sổ cái chăn quấn con, bò đến thì thấy con bồn hoa ngoài sân.

Tôi ba chân bốn cẳng chạy xuống, bế con lên, tay chân nó lạnh ngắt, còn thở nữa .

Tôi sân thượng định nhảy xuống thì ai đó lay dậy –

"Minh Nguyệt, đến ." Vừa mở mắt , thấy .

"Ai cơ?"

"Thằng Tạ."

Tạ Nhiên?!

Tôi đơ .

Tôi kéo tay hỏi: "Anh đến đây làm gì?"

Tôi thừa nhận là căng thẳng.

Với gặp ác mộng, mặt còn dính nước mắt.

Từ lúc xuất viện đến giờ cũng năm ngày , tắm gội gì, mặc đồ ngủ, lôi thôi hết sức.

Nhất định thể để thấy bộ dạng .

"Nói thật , thằng bé là con của nó ?" Mẹ hạ giọng hỏi.

"Vâng." Cuối cùng cũng thừa nhận, "Nên đuổi , nhỡ tranh giành quyền nuôi con thì ?"

"Con ngốc , con nghĩ một con chăm sóc nổi chắc?"

"Nghe bảo mẫu , tối qua con thức gần như trắng đêm, xót lắm."

"Nuôi con vẫn cả bố lẫn , nó tìm đến đây , chắc vẫn còn tình cảm với con, con thể cứng đầu mãi ."

"Sau thế nào thì tính , con sinh con , tại sinh, nuôi?"

Mẹ sức khuyên nhủ.

thấy khả thi.

Tạ Nhiên là công tử bột, đến cái bếp còn bước bao giờ, trông con kiểu gì?

Không dám nghĩ.

Vừa dứt lời thì tiếng gõ cửa.

"Anh đây."

"Anh ?"

Tạ Nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-chong-quoc-dan/chuong-23.html.]

Mẹ nháy mắt hiệu bảo chuyện tử tế với .

Tôi .

Tạ Nhiên bước với vẻ mặt kinh ngạc.

Anh đó như tỉnh rư ợu.

"Thấy , em bảo là em rảnh mà."

chuyện cũng thế , cũng chẳng buồn giãy giụa nữa, kệ luôn.

"Con ai?" Anh bước đến, vén góc chăn lên thằng bé hồi lâu.

"Không con ." Tôi mặt , thèm để ý đến .

Tôi khổ sở thế cũng là nhờ cả.

Giờ còn dám hỏi.

"Không con ?" Anh cố kìm nén cảm xúc, cẩn thận đắp chăn cho con.

"Nếu nhớ nhầm, lúc em th ai, em còn làm ầm lên đòi ly hôn."

"Thì , em phép ngoài tìm khác ? Anh thì em cũng ." Tôi trừng mắt .

Trong mắt thoáng qua một tia cảm xúc.

Anh hít sâu một , xuống cạnh , vẫn còn ngửi thấy mùi r ượu , uống bao nhiêu nữa.

"Dự sinh ngày 6 tháng 6, tuần em th ai, em đến khách sạn của , đêm đó em vội lắm, còn kịp... Em còn l ừ a đến bao giờ?"

Tim đập thình thịch.

Không say , đầu óc vẫn tỉnh táo thế?

"Con em, Tạ Nhiên, đừng hòng tranh giành." Tôi tuyên bố thẳng thừng.

Anh , mắt rưng rưng: "Ai thèm tranh với em."

List truyện hay https://www.otruyen.vn/user/15

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Anh hết, lát nữa bảo tài xế mang đồ đến đây."

Đây là nhà , định ăn vạ hả?

"Mơ cưng!" ngờ lúc mặt dày như .

Anh xoa đầu : "Anh rửa mặt , mùi rư ợu. Cho dùng nhờ nhà vệ sinh nhé."

Vừa , giật cà vạt tắm.

Tôi đơ cả .

Mười mấy phút , mặc áo choàng tắm của .

"Tóc tai bù xù, mặt mũi cũng rửa, giống em chút nào." Anh cầm khăn đến lau mặt cho .

"Không giống thì thôi, đừng đụng em!" Tôi né tránh.

Anh kéo , bực liếc một cái: "Em coi là cái gì? Em mới sinh xong, cầm thú ."

"Anh..."

Tôi cứng họng luôn.

Loading...