Người Chồng Mới Cưới Là Sếp Của Tôi - Thời Nhiễm & Thịnh Gia Hòa - Chương 739: Cảm thấy cô rất giống con gái tôi

Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:53:16
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó, Mục Dao nhận một cuộc điện thoại lạ.

Cô bắt máy, đối phương trực tiếp , “Tôi là Lục Triệt Mân.”

Mục Dao sững sờ, phản ứng , một cảm giác bất ngờ ập đến.

Lần gặp quá vội vàng, cô vẫn luôn tìm cơ hội gặp Lục Triệt Mân, nhưng vẫn thể tin tức của .

Khi cô nghĩ rằng cơ hội báo đáp nữa, thì nhận điện thoại của .

“…………” Mục Dao hắng giọng, “Lục , chuyện gì ?”

“Tôi chuyện với cô, cô tiện ngoài gặp mặt ?” Lục Triệt Mân bình thản , “Tôi sẽ cử đến đón cô.”

“Tôi cũng chuyện tìm , lát nữa gặp.” Mục Dao sảng khoái đồng ý.

Cúp điện thoại, cô gõ cửa phòng sách, với Giang Chi Chu,

“Em siêu thị một chuyến, về muộn một chút.”

Giang Chi Chu nhàn nhạt “ừm” một tiếng.

Mục Dao thu dọn đơn giản ngoài.

lầu đợi vài phút, xe của Lục Triệt Mân phái đến tới.

Rời khỏi khu dân cư, xe dần dần rời khỏi thành phố, cuối cùng dừng một trang viên.

Toàn bộ trang viên hùng vĩ, cực kỳ xa hoa, giống như một vương quốc độc lập.

Mục Dao ngờ bên cạnh Vân Thành một kiến trúc tráng lệ như ,

đến ngẩn .

“Tiểu thư, đến .” Tài xế cung kính mở cửa xe cho cô, “Tiên sinh đang đợi cô ở bên trong.”

Mục Dao hồn, chút ngại ngùng gật đầu xuống xe.

Người hầu lập tức đón lên, dẫn cô , qua những khúc cua, hầu dừng một cánh cửa lớn chạm khắc tinh xảo.

Cô gõ cửa, đẩy cửa , sang một bên, “Tiểu thư, mời .”

Mục Dao chút choáng váng vì những đồ trang trí xa hoa mắt,

cô gật đầu, bước .

Trong đại sảnh chỉ một Lục Triệt Mân.

Mục Dao hoảng sợ dừng bước, nhỏ giọng , “Lục……………Lục .”

Khi cô cầu cứu Lục Triệt Mân, chỉ nghĩ rằng phận của giàu thì cũng sang, nhưng lúc một nhận thức rõ ràng hơn về phận của Lục Triệt Mân.

Cô cũng dám làm bừa, sợ chọc giận một nhân vật lớn như .

Lục Triệt Mân thấy cô trong khoảnh khắc, nở một nụ , nhưng lẽ bình thường ít khi , nụ của đặc biệt kỳ lạ.

Anh giơ tay, gọi Mục Dao , “Đến đây , cần câu nệ, cứ coi như nhà .”

Mục Dao dám từ chối cũng dám phản bác.

Cô cẩn thận tiến lên, xuống ghế sofa bên cạnh , hai tay đan chặt , đầu óc một khoảnh khắc trống rỗng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-chong-moi-cuoi-la-sep-cua-toi-thoi-nhiem-thinh-gia-hoa/chuong-739-cam-thay-co-rat-giong-con-gai-toi.html.]

“Cô chuyện tìm , chuyện gì?” Lục Triệt Mân mở lời , tiện tay đưa một ly cà phê cho cô.

Được nhắc nhở như , Mục Dao mới nhớ chuyện chính của .

Cô mở túi, lấy một hộp quà chuẩn sẵn, đưa cho Lục Triệt Mân, “Lục , hôm đó cảm ơn tay cứu giúp, chuẩn một chút quà mọn, hy vọng đừng chê.”

Ban đầu cô còn cảm thấy món quà phù hợp với Lục Triệt Mân, nhưng lúc chứng kiến sự giàu của Lục Triệt Mân, cô đột nhiên cảm thấy chút dám đưa .

Lục Triệt Mân thì để ý.

Anh vui vẻ nhận lấy, mở hộp quà, bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay nam.

“Không thích kiểu ……………” Mục Dao vẫn đang giải thích, điều cô ngờ là Lục Triệt Mân trực tiếp đeo .

Cô trợn tròn mắt, lời nào.

Lục Triệt Mân hài lòng , “Cô lòng , đây là món quà chu đáo nhất nhận .”

Mục Dao hoảng sợ xua tay, “Anh thích là .”

Lời dứt, phòng khách im lặng một lát.

Mục Dao như đống lửa, im lặng vài giây, ý thức cuối cùng cũng trở ,

“Lục , hôm nay tìm chuyện gì?”

Lục Triệt Mân dừng một chút hỏi, “Lần ở câu lạc bộ thấy cô, cô

dường như khác quấy rầy, hỏi cô khó khăn gì , thể giúp cô.”

Lần đến lượt Mục Dao sững sờ.

ngờ Lục Triệt Mân còn nghĩ đến việc giúp cô. Cô và Lục Triệt Mân chỉ gặp một , khiến nhớ mãi quên?

Trong lòng Mục Dao tràn đầy bất an.

Cô căng thẳng nuốt nước bọt, do dự lâu, hỏi, “Lục ,

tại giúp ? Chúng chỉ gặp một .”

Lục Triệt Mân uống một ngụm cà phê, cô, chậm rãi , “Bởi vì cảm thấy cô giống con gái .”

Biểu cảm của Mục Dao cứng .

Lục Triệt Mân , “, nhiều năm tin tức của con bé.

Hôm đó thấy cô, nhớ nhiều chuyện trong quá khứ, cảm thấy cô đặc biệt thiết.”

Mục Dao lập tức đáp lời.

Cô suy nghĩ một lát, mới lên tiếng, “Lục , quả thực một yêu cầu của , mà là của bạn trai .”"""Lục Triệt Mân nhíu mày.

"Bạn trai đây cũng làm kinh doanh, nhưng thất bại. Anh

làm từ đầu, tiếc là mãi tìm đối tác."

Lục Triệt Mân nghĩ đến đàn ông trong phòng bao đêm đó, ánh mắt lóe lên một

tia tàn nhẫn.

Anh trầm giọng, khách khí hỏi: "Anh là cái tên tàn phế mà thấy ở hộp đêm ?"

Loading...