10
Nói, đương nhiên là .
Tôi còn định hỏi xem Lục Minh Dã hôm nay tại xuất hiện ở đây, cùng với việc phát điên mặt Giang Tự Châu thế nào.
Ai ngờ, kịp mở miệng, Lục Minh Dã dựa , cúi đầu vùi cổ .
Hơi thở ẩm ướt nặng nề phả cổ .
Tôi sởn gáy.
Anh bạn trẻ, võ đức! Ai cho phép dùng sắc dụ?!
Hắn giọng mũi nặng, ù ù:
"Ninh Ninh, ly hôn."
Tôi: "..."
Giọng đáng thương vô cùng, khiến dù gì tiếp theo cũng giống như đang bắt nạt .
Lục Minh Dã tiếp tục: "Em định ly hôn với ... là vì Giang Tự Châu ?"
Tôi , nhất thời chút chấn động lối suy nghĩ của Lục Minh Dã.
"Giang Tự Châu gì , trai bằng , cũng giàu bằng , chỉ là hồi cấp ba thành tích học tập hơn một chút thôi... nhưng cũng nỗ lực học tập mà..."
Tôi càng càng nghi hoặc, nhịn đẩy một chút:
"Dừng , Lục Minh Dã, chuyện liên quan gì đến Giang Tự Châu?"
Lục Minh Dã im lặng một lúc: "Vậy hôm nay em gặp ..."
Tôi bất lực ôm trán: "Chỉ là tình cờ gặp, ăn cơm chút thôi."
Lục Minh Dã lập tức phấn chấn: "Thật á? Vậy tại em ..."
Nhắc đến cái tức, tức đến mức trực tiếp bật dậy giường.
Tôi chống nạnh: "Anh còn hỏi? Anh về sớm về nhà?"
Lục Minh Dã lập tức quỳ dậy ôm lấy eo , dựa đầu bụng :
"Anh thật sự việc..."
"," ngẩng đầu, giơ ba ngón tay, "Anh tuyệt đối làm việc gì với em, bằng , bằng nguyện cả đời bất lực!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngu-day-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-bien-thanh-chong-toi/chap-6.html.]
Tôi vội vàng bịt miệng .
Này, cái thể ?!
Cái còn liên quan đến cuộc sống "hạnh" phúc của đấy!
11
Tôi nghi ngờ hợp lý rằng Lục Minh Dã đang quyến rũ .
Và bằng chứng.
Tối nay, lau tóc, chỉ quấn khăn tắm về phía giường.
Cơ bắp mỏng nhưng ẩn chứa sức mạnh to lớn, tám múi bụng, đường cong cá... tất cả đều lộ rõ...
Tôi nuốt nước bọt, chằm chằm , mắt chớp.
Lục Minh Dã , cúi đầu hỏi: "Sao , ?"
Tôi: "... Cũng ."
Lục Minh Dã xuống cạnh , thở tai .
"Chỉ là cũng ?"
Nói xong, nụ hôn còn vương nước từ phòng tắm đáp xuống.
Tôi cảm thấy một cơn chóng mặt.
Không tự chủ nghĩ đến một từ — sắc thuộc hồn dữ (trao sắc , giao tâm hồn).
"Ừm..."
"Tư thế khó chịu ?"
"Còn... còn , chậm một chút..."
Đang dần guồng, "Bịch bịch bịch!" Cửa gõ rầm rầm.
"Bố ơi bố ơi, bố khóa cửa, bố đang ăn vụng đồ ngon ."
Lục Minh Dã: "..."
Gai xương rồng
Hắn với vẻ mặt đen sì, bật đèn, quấn chăn cho thật kỹ xông với sát khí ngút trời.
Xem , là cho con trai một bài "giáo dục yêu thương" thật sâu sắc.