Ngôi Sao Không Lẩn Tránh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:36:22
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

tập trung gia đình nên còn thời gian thức khuya tâm sự cùng nữa.

 

Thành phố xa lạ trở nên cô độc.

 

Thức dậy, tàu điện ngầm, làm, tan sở, tàu điện ngầm, học tập, xem phim, ngủ, thức dậy, tàu điện ngầm, làm, tan sở, tàu điện ngầm, học tập, xem phim, ngủ...

 

Cuộc sống là một sợi dây xâu chuỗi hơn 1400 vòng tròn.

 

Những vòng tròn đơn điệu nhưng an .

 

một ngày nọ, vòng tròn còn đơn điệu và cũng còn an nữa.

 

Buổi tối là tiệc chào mừng Giám đốc thiết kế mới luân chuyển nội bộ đến công ty.

 

Với tư cách là Phó Tổng bộ phận thiết kế, chọn một chiếc váy đường cắt may vặn, với phần ren dây đan rỗng phía lưng.

 

Vừa xuống, Trương Dương, Giám đốc Nhân sự, bên cạnh , l.i.ế.m răng và thì thầm: "Trần Mễ Á, tối nay cô ăn mặc vẻ tâm cơ đấy."

 

Tôi nhấp một ngụm nước, ánh mắt lướt qua: "Thế , Trương tổng, thích ?"

 

Mắt Trương Dương lóe lên tia sáng, đặt tay lên lưng ghế, cái hình béo phì như sắp đè hẳn sang chỗ .

 

Cửa mở.

 

Một nhóm vây quanh Sếp Tổng và Giám đốc thiết kế mới để chào hỏi. Trương Dương cũng đẩy ghế, bước nhanh tới tham gia.

 

Tôi yên tại chỗ, đầu sang một bên, và bắt gặp khuôn mặt quen thuộc nhưng xa lạ của Từ Duệ.

 

Khoảnh khắc đó, tất cả chuyện cũ đột nhiên vụt qua như một thước phim, từng khung hình một lướt qua mắt .

 

Anh cầm que pháo hoa mỉm với bãi biển, gọi : "Chị" trong quán bar, ôm mặt : "Mễ Á chị, cho em một cơ hội ?" Anh dẫn ngắm hoàng hôn bên bờ sông, hôn khi mặt trời chìm xuống nước...

 

ngay đó, những lời chế nhạo của những trai vang lên bên tai:

 

"Miếng băng cứu thương tôn nghiêm."

 

"Tự dâng."

 

"Sao Duệ ca thể trúng cô ?"

 

"Mọi Mễ Á của chúng kìa, thấy trai mắt sáng rực lên , quên cả dậy chào đón ." Sếp Tổng hòa giải, liếc một cái tỏ vẻ hài lòng.

 

Tôi như tỉnh khỏi cơn mê, kiềm chế những cảm xúc rối bời: "Xin , Từ tổng. Mong chúng hợp tác vui vẻ ."

 

Từ Duệ ngay cạnh , ngón tay thon dài cầm chiếc cốc khiến cảm thấy mơ hồ.

 

Tôi nhớ đến đôi tay từng vuốt ve làn da , nhắn tin cho , và từng bóc một múi cam tươi thơm lừng đặt miệng ...

 

Tôi uống vài ngụm nước để dập tắt mớ suy nghĩ lộn xộn , nhưng vô tình uống nhầm mấy ngụm rượu.

 

Từ Duệ liếc , vẫn tiếp tục trò chuyện và tự nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngoi-sao-khong-lan-tranh/chuong-5.html.]

 

Anh thực sự xuất sắc, Sếp Tổng bằng ánh mắt rạng ngời.

 

Sau bữa ăn, Sếp Tổng đề nghị hát karaoke.

 

Tôi lấy cớ cơ thể khỏe, lén lút chuồn .

 

Đêm khuya, gió hè thổi qua, khí thoang thoảng mùi men say.

 

Tôi mải nghĩ chuyện gì đó, vô tình rẽ một con hẻm nhỏ.

 

"Cạch" một tiếng, một âm thanh lạ vang lên lưng , và ngay đó, một bóng đen to lớn hiện rõ mặt đất mắt .

 

Một đàn ông béo mập.

 

Tôi khỏi tăng tốc bước chân.

 

Bóng đen đó đột nhiên lao tới, nắm chặt cánh tay .

 

Là Trương Dương.

 

"Mẹ kiếp, cô giả vờ cái gì, Trần Mễ Á," Trương Dương "ầm" một tiếng, ấn mạnh cánh cửa cuốn đóng chặt của một cửa hàng, "Ai đưa cô lên vị trí ? Cô cứ treo lơ lửng như là ý gì?"

 

Anh vươn tay sờ lưng : "Cô hỏi thích chiếc váy của cô mà? Tôi thích lắm. Không chạm cảm giác hơn ..."

 

Anh cúi , định cởi dây buộc lưng . Vì vai ép cửa nên cố với lên.

 

Tôi từ từ cúi xuống đá văng đôi giày cao gót khỏi chân, tạo cho lưng một gian rộng hơn.

 

Nhờ sự hợp tác của , bất ngờ và thả lỏng cảnh giác.

 

Anh gục đầu vai , thở dốc nồng nặc mùi rượu.

 

Tôi đếm thầm trong lòng: "1, 2, 3."

 

Ngay lúc !

 

Co gối, đá chân lên cao, dồn lực!

 

Đánh trúng mục tiêu!

 

Trương Dương cúi gập , ôm lấy chỗ hiểm, đau đớn thốt lên những lời c.h.ử.i rủa: "Trần Mễ Á, kiếp, cô đừng để tóm !"

 

Tôi lấy điện thoại từ trong túi xách , lắc lắc: "Từ lúc thấy bóng , bật ghi âm ."

 

Tôi chỉ về phía camera giám sát ở giao lộ: "Nó cũng thể làm chứng cho ."

Linlin

 

"Trương Dương, đạt vị trí chỉ vì , đạp lên nhiều ." Tôi xỏ đôi giày cao gót 8 phân , xuống bằng ánh mắt lạnh lùng, "Anh nhận bao giờ thất bại ?"

 

"Trần Mễ Á, cô..."

 

Loading...