Ngôi nhà vui vẻ - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-20 18:10:21
Lượt xem: 5,567

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn cầu xin đối phương cho thêm vài ngày.

Bố chồng ngớ , họ ngờ con trai là giả vờ nghèo, mà là thật sự trả nổi tiền nhà.

Mẹ chồng vỗ đùi, thở ngắn than dài: "Số mà khổ thế !"

Rồi đột nhiên sang : "Vi Vi , đến nước con tìm bố con giúp đỡ chứ. Căn nhà thể mất , mất thì với bố nó ở ?"

Tôi suýt nữa thì bật vì tức.

Hóa họ một chút cũng xót con trai, chỉ là lo lắng chỗ ở mà thôi.

Tôi định , ngăn , : "Được thôi, vẫn câu đó, các bỏ bao nhiêu, chúng bỏ bấy nhiêu."

Mẹ chồng lập tức câm nín.

Bố chồng bắt đầu hó hé tiếng nào.

Mẹ khinh thường một tiếng, tiếp: "Vậy nếu thật sự thì thế cũng , các bao nhiêu, chúng gấp đôi. Thế thì chứ?"

Chồng đầy hy vọng bố .

bố cũng nhường đến mức .

Họ chắc sẽ đồng ý chứ?

Nào ngờ chồng ấp úng : "Chúng làm gì tiền, con trai, giúp con, mà là thật sự lòng nhưng sức."

Chồng đầy vẻ thể tin nổi: "Mẹ, tiền và bố tích góp bao nhiêu năm nay ? Còn một vạn lì xì con đưa bố mỗi dịp Tết nữa?"

Bố chồng chỉ mũi chồng mắng: "Tao ngay cái đồ ranh con nhà mày đang tơ tưởng tiền dưỡng lão của chúng tao mà! Tao cho mày , chúng tao bỏ tiền , đừng hòng! Cùng lắm thì chúng tao ở đây nữa, chúng tao về quê!"

Mẹ chồng cũng hùa theo: " thế, con trai, đây là của con . Người trẻ đừng suốt ngày nghĩ đến chuyện ăn bám con cái."

Chồng tức đến mức khí huyết dâng trào, lập tức ngất lịm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ngoi-nha-vui-ve/chuong-6.html.]

Tôi đưa chồng đến bệnh viện.

Bệnh viện kiểm tra và là suy dinh dưỡng cộng thêm mệt mỏi quá độ.

Chồng tỉnh , cảm thấy vấn đề gì lớn, yêu cầu xuất viện, khuyên làm một cuộc kiểm tra .

Sau khi kết quả kiểm tra đưa , chồng như sét đánh ngang tai.

Hóa là ung thư.

Khi đặt bản báo cáo khám sức khỏe mặt , hoảng loạn.

Sao mắc bệnh ung thư chứ?

Nghe chữa khỏi bệnh mất mấy chục vạn, chồng ngây .

Mẹ chồng ở bên cạnh lóc thảm thiết, miệng ngừng than vãn "Số mà khổ thế !"

Bố chồng ở bên cạnh hút mấy thuốc: "Hay là đừng chữa nữa."

Chồng đầy vẻ thể tin nổi.

Bố bảo đừng chữa nữa ư?

Đợi c.h.ế.t ?

Bố chồng sự tức giận của , cổ cứng đơ : "Ung thư vốn dĩ chữa khỏi , mày còn chịu tội làm gì! Vạn nhất của lẫn tiền của đều mất sạch thì mày để tao với mày làm ?"

"Vậy thì, bán căn nhà , trả hết nợ ngân hàng còn tao với mày mỗi lấy một nửa, coi như bao năm nay mày báo đáp ơn dưỡng dục của chúng tao ."

Mẹ chồng lóc : "Con trai, bố con cũng lý. Con còn thì với bố con vẫn sống chứ!"

Chồng ném mạnh cái cốc xuống đất, bảo họ cút !

Bố chồng : "Thôi , đừng nữa, thu dọn đồ đạc thôi!"

Hai đó eo cũng đau nữa, chân cũng nhức nữa, nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc, lên chuyến tàu hỏa trong ngày bỏ chạy mất dạng.

Loading...