CHƯƠNG 3: KẺ CỨNG MIỆNG SẼ ĐƯỢC THƯỞNG ĐẮNG MÔI NGỌT LƯỠI
Môi hắn trượt dài qua xương quai xanh gợi cảm của cô, để lại vệt đỏ nhạt cháy rực như dấu chiếm hữu.
Mộc Kha cắn răng, nhưng bàn tay kia của hắn vẫn không ngừng dò xét vùng cấm địa đang ẩm ướt hơn cô tưởng. Cơ thể này… nhạy cảm đến khó tin.
Tim đập dồn dập, hơi thở cô loạn nhịp—nhưng không phải vì sợ, mà là vì hắn chạm đúng điểm yếu.
“Cơ thể cô... thì không nói dối.” – Giọng hắn trầm khàn, thở bên vành tai cô. “Miệng cứng làm gì khi dưới kia đang ướt đến mức này?”
“Anh—”
Chưa kịp bật ra lời phản pháo, Mộc Kha đã bị hắn khóa môi bằng một nụ hôn sâu nghẹt thở. Lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô, từng đợt nhiệt chạy dọc sống lưng. Tay hắn không chừa bất cứ nơi nào, từng điểm trên cơ thể cô đều bị hắn xâm chiếm một cách tàn bạo.
Mộc Kha biết—cô phải ngăn hắn lại. Nhưng từng luồng khoái cảm dồn dập đang đánh sập mọi phòng ngự mà cô từng xây dựng.
Tên khốn này… không phải chỉ biết tra tấn thể xác, mà còn khiến lý trí cô tan rã…
Hắn đè lên, không chừa cho cô một khoảng trống để phản kháng. Sự chiếm hữu trong hắn quá dữ dội. Đến khi thứ đàn ông nóng rực ấy áp sát vùng hông cô, cô mới cảm nhận rõ—hắn đã hoàn toàn sẵn sàng.
“Chờ đã—tôi không phải Mộc Dao… tôi—”
“Im lặng.” – Hắn nói, giọng lạnh và chắc như thép. “Cô càng phủ nhận, tôi càng muốn kiểm tra kỹ càng xem… thật ra cô là ai.”
Một cú hông nhấn xuống—cô run bật người, mi mắt rung lên, móng tay cắm vào ga giường.
Nỗi đau xen lẫn khoái cảm ập tới khiến Mộc Kha bật tiếng rên bất lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nghien-em-roi/chuong-3-ke-cung-mieng-se-duoc-thuong-dang-moi-ngot-luoi.html.]
Hắn không dịu dàng. Hắn điên cuồng như thể muốn phá hủy cô rồi tái tạo lại bằng cách riêng của mình.
Mỗi cú thúc đều sâu, mạnh mẽ và kéo dài… khiến cô không thể thở nổi. Cảm xúc lẫn lộn, khoái cảm và tức giận đan xen.
“Cô vẫn giả vờ giỏi đấy. Nhưng cơ thể cô lại thành thật nhất.” – Hắn rướn người, cắn nhẹ lên vành tai cô.
“Muốn nữa không?”
Cô gằn giọng: “Anh sẽ hối hận…”
“Vậy thì khiến tôi hối hận đi.” – Hắn cười nhếch mép, tiếp tục nhấn sâu lần nữa.
🔥 Đêm đầu tiên giữa hai kẻ không quen – không yêu – nhưng lại bị cuốn vào nhau bằng bản năng tàn bạo nhất.
Và hắn... đang nghiện cô từng chút một.
HƯƠNG 4: CƠ THỂ NÀY… EM SỞ HỮU, NHƯNG TÂM HỒN LẠI LÀ CỦA TÔI
Đêm ấy là một cơn bão thật sự — không phải bão ngoài trời, mà là bão dục vọng, bão bản năng, bão cảm xúc đè nén quá lâu trong lòng cả hai.
Cô nằm đó, lưng dính mồ hôi, hơi thở chưa ổn định.
Hắn ngồi bên mép giường, điếu thuốc cháy đỏ rực trong tay, ánh mắt nhìn cô như thể muốn nhìn xuyên thấu.
“Cô không phải Mộc Dao thật sao?” – Hắn hỏi, nhưng giọng không còn lạnh như trước nữa.