CHƯƠNG 12: ANH CỨU EM RỒI – ĐỪNG CẤM ANH YÊU EM NỮA
Trời đổ mưa lớn.
Mộc Kha không ngờ – chỉ một giây sơ sẩy – cô đã trúng kế.
Người đó là sát thủ Số 08, một kẻ từng được cô đào tạo.
Giờ đây, hắn kề d.a.o vào cổ cô, ánh mắt không còn sự phục tùng ngày xưa, chỉ còn khát máu.
“Em không hoàn thành nhiệm vụ. Giờ em là mục tiêu. Và em sẽ c.h.ế.t bởi chính tay tôi – trò cũ g.i.ế.c thầy, đúng luật mà, Kha tỷ.”
Cô chống cự, nhưng một cú đá gãy xương sườn khiến cô khuỵu xuống, m.á.u trào nơi khoé môi.
Ngay lúc lưỡi d.a.o cắt ngang da cổ, một bóng đen lao đến như tia chớp.
Soạt—!
Lưỡi kiếm của Dạ Thiên Kỳ vung qua.
Sát thủ Số 08 bật ngửa, m.á.u tóe lên nền đá lạnh ngắt. Không kịp rên, không kịp nhìn lần cuối.
Thiên Kỳ quỳ xuống, ôm lấy cô. Máu trên cổ cô nhỏ từng giọt, hoà cùng nước mưa lạnh ngắt.
Hắn gào lên:
“Đừng nhắm mắt! Đừng nhắm mắt, Mộc Kha!”
Cô gượng nhìn hắn, thều thào:
“Sao anh… đến được nhanh vậy?”
“Vì tôi để người theo dõi em từ sau lưng… Tôi chưa bao giờ yên tâm khi em cách tôi quá 5 bước.” – Hắn run rẩy.
💠 Giữa cơn mưa rơi nặng hạt, hắn cõng cô chạy về.
Trên lưng hắn, cô cảm nhận được từng nhịp tim đập dồn dập – không phải vì sợ hãi… mà vì hắn sợ mất cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nghien-em-roi-vist/chuong-12-anh-cuu-em-roi-dung-cam-anh-yeu-em-nua.html.]
💠 Tại phòng ngủ – nửa đêm
Cô tỉnh lại. Thân thể được băng bó, phủ chăn lụa mềm.
Bên cạnh, hắn ngồi, mắt đỏ hoe, tóc ướt bết, cả người vẫn mang mùi m.á.u chưa tẩy sạch.
“Anh g.i.ế.c người vì tôi.” – Cô khẽ nói.
“Em suýt c.h.ế.t vì người khác.” – Hắn đáp.
Rồi hắn ngồi lên mép giường, mắt dán vào môi cô.
“Đừng rời xa tôi nữa, Mộc Kha. Tôi đã chịu đủ. Em không phải sát thủ của ai. Em là của tôi. Của tôi thôi.”
💋 Cô kéo hắn lại, chủ động hôn. Lần này là nụ hôn của kẻ sống sót.
Nó không dịu dàng. Nó khát. Nó run rẩy.
Và hắn không cần thêm lý do để đè cô xuống, hôn sâu, chiếm lấy từng tấc da thịt vẫn còn đau.
Hắn vuốt ve từng vết thương, vừa nhẹ nhàng, vừa ám ảnh.
“Anh… điên thật rồi.” – Cô thì thầm.
“Điên vì em. Vì em mà chấp nhận làm kẻ phản bội cả thế giới.”
Một lần nữa, hắn len vào trong cô – nơi ẩm nóng vẫn siết chặt, vẫn chờ đợi hắn… như cơ thể đã nghiện hắn mất rồi.
Mỗi cú nhấn là một câu trả lời:
Anh ở đây.
Anh còn sống.
Anh yêu em – yêu đến mức không còn lối thoát.
🔥 Từ giờ phút này, họ không còn là sát thủ và mục tiêu. Họ là hai kẻ sống sót – trần trụi trong tình yêu và m.á.u lửa.
Và nếu phải chết… cũng sẽ c.h.ế.t trong vòng tay nhau.