Không qua bao lâu, Hướng Vân Thư mơ màng mở mắt.
Chỉ thấy một màu trắng xóa.
"Vân Thư, em tỉnh ." Bên tai là giọng dịu dàng.
Hướng Vân Thư đầu, thấy Tần Nghị với vẻ mặt kinh ngạc.
"Em cảm thấy thế nào?" Tần Nghị dậy, đỡ Hướng Vân Thư dậy, chỉnh gối tựa cho cô.
Hướng Vân Thư vẫn còn ngơ ngác, "Sao em ở bệnh viện?"
Tần Nghị hiền hòa, "Em nhớ ? Em và cãi ở cầu thang trung tâm thương mại. Người đó tức giận đẩy em xuống cầu thang, may mà bạn em là cô Cố kịp thời xuất hiện, đỡ em."
Hướng Vân Thư chợt phản ứng , mở to mắt, " , em nhớ ! Là Duy Nhất cứu em, cô hình như ngã!"
Cô định lật chăn xuống, "Duy Nhất , em xem cô !"
Tần Nghị vội vàng giữ cô , kiên nhẫn : "Chồng của cô Cố đang ở bên cạnh cô ."
Dừng một chút, : "Chồng của cô Cố tức giận, cô Cố nhân lúc chồng cô chuyện với bác sĩ, nhờ chăm sóc em , còn nhắc nhở chúng hai ngày nay nhất đừng đến thăm cô , kẻo... kẻo chồng cô thấy chúng nổi giận."
Hướng Vân Thư khỏi chút tự trách, mắt đỏ hoe, "Duy Nhất đều là vì cứu em... Cô thế nào ?"
Tần Nghị đáp: "Cánh tay gãy, cần nghỉ ngơi một thời gian."
Hướng Vân Thư hít hít mũi, hối hận thôi.
"Đều tại em quá ngốc, em nên hành động một ."
"Đừng tự trách, là của kẻ gây án." Tần Nghị lấy khăn giấy lau nước mắt cho Hướng Vân Thư, "Bác sĩ em sốc, cũng cần nghỉ ngơi thật ."
Hướng Vân Thư ngoan ngoãn gật đầu, xảy chuyện như , cô dám gây chuyện lộn xộn gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngay-kham-thai-bach-nguyet-quang-cua-anh-ve-nuoc-co-duy-nhat-pho-canh-than-wqnh/chuong-985-co-duy-nhat-da-cuu-co.html.]
Im lặng một lát, Tần Nghị đột nhiên hỏi: "Vân Thư, em còn thích bạn trai cũ của em ?"
Hướng Vân Thư sững sờ, kinh ngạc Tần Nghị, "Anh tại ..."
"Em đến cầu thang là vì chuyện của bạn trai cũ đúng ?" Tần Nghị mím môi, nhỏ.
Mặc dù rõ bộ quá trình sự việc, nhưng thông qua một chi tiết nhỏ thể công khai, cũng thể đại khái phán đoán .
Hướng Vân Thư hôm nay nhận tin nhắn từ bạn trai cũ nên mới đến nhà hàng hẹn hò, mặc dù tin nhắn đó do ông Trương gửi.
Kẻ thủ ác cố ý làm hại Hướng Vân Thư cũng lợi dụng tâm lý lo lắng cho Trương Minh của Hướng Vân Thư, mới thể lừa cô đến cầu thang.
Tần Nghị hít một thật sâu, giọng điệu bình tĩnh : "Vân Thư, thực sự phát triển tình cảm nghiêm túc với em, thời gian ở bên em vui. thể cảm nhận , em nhiệt tình như , so với việc ở bên , em thể chuyện với cô Cố hơn."
Hướng Vân Thư nghẹn lời, chút đáp thế nào, "Em và Duy Nhất là bạn nhiều năm ."
Tần Nghị , "Ý của , em hẳn là hiểu."
Nói xong, Tần Nghị dậy, vẻ mặt bình thản : "Vân Thư, hy vọng em hạnh phúc, đây."
Hướng Vân Thư vẫn còn ngơ ngác, hiểu tại Tần Nghị đột nhiên chia tay với cô.
cô dường như cũng ý níu kéo.
Cô thực sự nên làm lỡ dở ...
Tần Nghị định , nghĩ đến điều gì đó, đầu với Hướng Vân Thư: "À đúng , Trương Minh vẫn luôn ở ngoài cửa phòng bệnh. Anh đợi em cho phép mới ."
Nói xong câu , Tần Nghị liền rời khỏi phòng bệnh.
Trương Minh ở ngoài cửa?
Hướng Vân Thư bĩu môi, dứt khoát xuống , quan tâm đến những chuyện lặt vặt khác nữa.
Mạng sống của cô là của bạn của cô, cô nghỉ ngơi thật .