CHƯƠNG 8: Âm Thầm Bỏ Lại
Buổi tối , căn biệt thự Trình gia trở vẻ im lìm quen thuộc.
trong lòng Nhã Lam, thứ còn nguyên vẹn nữa.
Cô lặng lẽ trong phòng, đôi mắt chằm chằm chiếc vali nhỏ đặt bên cạnh giường.
Ánh mắt buổi sáng vẫn còn in trong trí nhớ cô…
giọng của đàn bà … những lời cay nghiệt … cũng cứa từng nhát lòng cô.
Cô khẽ tự nhủ:
“Mình nên để chìm sâu hơn nữa…”
Khi đồng hồ điểm 11 giờ đêm, cô lặng lẽ kéo vali xuống lầu, bật đèn, từng bước nhẹ như thở.
khi đến gần cửa, tiếng bước chân trầm vang lên phía .
“Em định ?” – giọng Duy Thâm vang lên, trầm thấp nhưng đầy nguy hiểm.
Nhã Lam giật . Anh đó, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, hàng cúc cổ còn cài, tay bỏ túi nhưng ánh mắt tối sầm như thiêu đốt cô.
“Anh… …”
“Không một lời nhắn ?” – tiến đến gần, ánh mắt xoáy sâu mắt cô. “Cứ thế mà bỏ ?”
“Tôi thuộc về nơi .” – cô khẽ, tay siết chặt quai vali.
“Vì Giang Khuê ?” – nghiến răng. “Em hết ?”
Cô trả lời, chỉ cúi đầu.
“Tôi trở thành kẻ xen .” – giọng cô nghèn nghẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-8-am-tham-bo-lai.html.]
Duy Thâm bỗng bước thật nhanh đến, giật mạnh vali khỏi tay cô ném thẳng xuống sàn.
Tiếng va đập vang lên chát chúa.
Anh kéo mạnh tay cô, siết chặt, thở gấp gáp:
“Em cho rõ đây, Lam… Em kẻ xen gì cả! Em là chọn để ở bên, để yêu, để giữ … và ai quyền khiến em bỏ ngoài .”
“ còn vướng Giang Khuê. Cô là ruột của con trai …” – cô trong nước mắt.
Duy Thâm cúi đầu, sát mặt cô, ánh mắt bốc cháy:
“, cô là đứa bé. em… mới là ở bên mỗi ngày, mỗi đêm. Em hiểu ?”
Khoảnh khắc , ôm chặt cô, đôi môi dán lên trán cô, xuống gò má, bất ngờ chạm môi cô bằng tất cả nỗi sợ hãi dâng lên.
Nụ hôn cuồng nhiệt, cũng vội vàng… nhưng đầy tuyệt vọng và khẩn thiết.
“Ở đây với , Lam…” – thì thầm, môi vẫn kề sát môi cô. “Nếu em bước khỏi cánh cửa , sẽ bao giờ tha thứ cho … và cũng sẽ tha cho em.”
Nhã Lam vỡ òa.
Bàn tay nhỏ bé ôm lấy lưng , cả run lên.
“Em nữa…” – cô thì thầm, nước mắt lăn dài nhưng môi nở một nụ .
Đêm , bế cô lên, bế thẳng về phòng ngủ của – cho cô một cơ hội nào để đổi ý.
H+ bắt đầu… là H+ của yêu thương, còn là chiếm hữu đơn thuần.
Anh yêu cô, nhẹ nhàng, khẽ khàng, từng động tác đều chứa đựng lời hứa thầm lặng:
"Tôi sẽ để em nữa…"