NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-11 11:25:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi Sáng Sau Một Đêm Cháy Bỏng

Ánh nắng len qua rèm cửa, rọi lên gương mặt còn say ngủ của Nhã Lam.

Hàng mi cô run nhẹ khi cảm nhận thở ấm nóng phả gáy .

Trình Duy Thâm vẫn còn ôm chặt cô từ phía , bàn tay lớn phủ trọn vòng eo nhỏ nhắn, chân quấn lấy chân cô như sợ cô biến mất bất cứ lúc nào.

“Em tỉnh ?” – giọng khàn khàn, vang lên nơi gáy cô.

Cô khẽ gật đầu.

Anh nghiêng , để cô xoay đối diện . Gương mặt còn vẻ lạnh lùng thường thấy. Ánh mắt dịu , đầy dịu dàng.

“Từ giờ đừng bao giờ đến chuyện rời nữa.”

“Anh cho lý do để ở …”

Anh cúi xuống, hôn lên môi cô, vội vàng nhưng sâu lắng.

Nụ hôn buổi sáng vị khác. Dịu ngọt nhưng cũng đầy đam mê.

Cô khẽ đẩy , môi đỏ mọng nụ hôn dài:

“Anh còn làm.”

“Anh đang bận.” – , tay siết lấy eo cô, kéo cô sát ngực. “Rất bận… với em.”

Cô bật , nhưng nụ kịp tròn trịa nuốt lấy.

Nụ hôn bỗng trở nên mãnh liệt hơn, bàn tay ngừng lướt lưng cô, chậm rãi nhưng chủ đích.

Từng nút áo ngủ nhỏ xíu tháo nhẹ nhàng, cẩn thận, như một nghi lễ riêng biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-3.html.]

“Buổi sáng mới là lúc thích nhất…” – thì thầm bên tai cô. “Khi em còn ngái ngủ, thở thơm như sữa, và… dễ thương nhất…”

Hơi thở phủ lên cổ cô, lướt xuống bờ vai mảnh mai, khiến cả cô run lên.

H+ bắt đầu – nhưng nhẹ nhàng, mềm mại, và ngập tràn sự nâng niu.

Anh để cô bên , nâng cằm cô lên để thẳng đôi mắt ướt át:

“Nhìn né tránh.”

Cô đỏ mặt nhưng dám .

Mỗi nhịp tiến của đều chậm, sâu và cực kỳ triều mến.

Không còn cuồng nhiệt như đêm qua, nhưng đốt cháy cảm xúc bằng một cách khác – chậm rãi, nhấn nhá và ám ảnh.

“Anh… thật xa…” – cô thì thầm trong thở đứt quãng.

“Anh … khi yêu em.” – đáp, cắn nhẹ vành tai cô khiến cô bật lên tiếng rên ngọt ngào.

Khi thứ lắng , cô trong lòng , mắt lim dim. Anh vuốt tóc cô, thì thầm:

“Chiều nay… em cùng đến một nơi.”

“Đi cơ?”

“Em chỉ cần với , đừng hỏi gì cả.”

Anh siết tay cô, ánh mắt ánh lên tia kiên định.

sâu trong đáy mắt … vẫn phảng phất một chút bất an, một sự chuẩn .

Như thể… rằng hạnh phúc nắm trong tay, thể cũng sẽ mong manh hơn bao giờ h

Loading...