NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 26: Thiên Đường Riêng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:14:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 26: Thiên Đường Riêng

Hòn đảo nhỏ giữa biển khơi xanh ngắt, bầu trời trong veo, nắng nhẹ rải vàng khắp cát trắng.

Duy Thâm đặt tay lên eo Nhã Lam, dìu cô xuống khỏi canô, đôi mắt ánh lên niềm vui hiếm thấy:

“Em thích ?”

Nhã Lam hít một căng đầy lồng ngực: mùi mặn mòi của biển, mùi cỏ cây hoang dại và tiếng sóng vỗ rì rào như khúc nhạc chỉ dành cho họ.

“Em cảm giác như đây là một thiên đường… của riêng .”

Duy Thâm khẽ , vòng tay ôm lấy cô từ phía :

… đây là nơi chuẩn chỉ cho em và .

Không paparazzi, ai làm phiền… chỉ … và em.”

---

Cả buổi sáng hôm , họ thong thả dạo khắp bờ biển.

Anh nắm tay cô, thi thoảng cúi xuống nhặt một vỏ sò nhỏ nhắn, đặt lòng bàn tay cô như thể nó là báu vật.

“Em .” – khẽ nhấc tay cô lên, đeo cổ tay cô một chiếc vòng nhỏ làm từ vỏ ốc biển.

“Vòng tình yêu đấy.” – nháy mắt trêu chọc.

“Anh học mấy thứ ngọt ngào thế ?” – cô khúc khích, nhưng trong tim mềm nhũn vì hạnh phúc.

---

Buổi chiều, họ cùng tán cây dừa, tận hưởng gió biển mơn man.

Anh tự tay đút cho cô từng miếng dừa mát lành, ánh mắt chỉ ngắm cô mà thôi.

“Anh từng nghĩ… ngày sẽ những ngày bình yên thế .” – thì thầm.

Cô tựa vai , khẽ thì thầm :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-26-thien-duong-rieng.html.]

“Những ngày bình yên … là nhờ mang …”

---

Khi mặt trời ngả bóng, họ cùng nắm tay chạy bờ cát ướt mềm, để những dấu chân lồng , dài mãi nền cát mịn.

Tiếng của cô vang lên trong gió, còn … chỉ mỉm ngắm cô, tận hưởng từng khoảnh khắc quý giá .

---

Đêm hôm đó… bãi biển chỉ ánh lửa trại bập bùng.

Duy Thâm trải một tấm thảm lớn cát, kéo cô xuống trong vòng tay .

“Anh thể sống mãi thế … chỉ cần em.” – khàn giọng, thở ấm nóng phả bên tai khiến cô run nhẹ.

“Anh định…” – cô kịp hết câu thì môi chạm môi cô.

Nụ hôn đắm say, nồng nàn hơn cả những đêm .

Giữa tiếng sóng và gió biển, đặt cô xuống tấm thảm, đôi tay tham lam lướt làn da mềm mại.

“Anh sẽ yêu em… ngay tại đây…” – thì thầm.

---

Tiếng thở dốc, tiếng gọi tên vang lên hòa lẫn sóng biển, thành bản nhạc chỉ dành cho riêng họ.

Đêm đó, họ yêu cuồng nhiệt bãi biển – hoang dại, tự do, nhưng cũng ngập tràn yêu thương.

Cô rúc n.g.ự.c , run rẩy nhưng mãn nguyện:

“Em hạnh phúc lắm… Duy Thâm …”

Anh ôm siết cô hơn, môi thì thầm bên tai:

“Anh cũng … Lam.

Cảm ơn em… vì là vợ .” 

Loading...