CHƯƠNG 23: Đêm Thưởng Cho Em
Sau khi phiên tòa kết thúc, thắng lợi thuộc về Duy Thâm, khí biệt thự Trình gia cuối cùng trở nên yên bình.
Con trai vui vẻ chạy nhảy khắp nhà, bé gọi cô một cách tự nhiên nhất:
"Mẹ Lam…"
Nhã Lam bé đàn ông đang từ xa, ánh mắt ấm áp khiến tim cô rung lên.
Đêm , khi thứ lắng , Duy Thâm khẽ đẩy cửa phòng ngủ, nơi cô đang ngắm ánh trăng hắt qua rèm.
Anh bước tới từ phía , hai tay vòng qua eo cô, thở nóng hổi phả lên gáy:
“Em …” – thì thầm, giọng khàn đặc – “Hôm nay tự hào… vì công khai em tất cả.”
Cô mỉm , khẽ tựa lưng n.g.ự.c :
“ em vẫn thấy… chuyện đến nhanh quá…”
“Vậy sẽ giúp em cảm nhận rõ hơn… đêm nay…” – xoay cô , ánh mắt sâu hút thẳng mắt cô.
“Anh định làm gì?” – cô run giọng hỏi, đôi má đỏ ửng.
Duy Thâm đáp.
Anh cúi xuống… đặt lên môi cô một nụ hôn thật sâu.
---
Nụ hôn cuồng nhiệt nhưng cũng đầy yêu thương, tham lam nhưng mềm mại, như chứa đựng tất cả nỗi nhớ nhung dồn nén suốt bao ngày qua.
Bàn tay hề vội vàng, lướt nhẹ lưng cô, kéo chặt cơ thể mềm mại áp sát .
Anh bế cô lên, bước chậm về phía giường lớn, đặt cô xuống ga trắng mềm mại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-23-dem-thuong-cho-em.html.]
“Đêm nay… là ‘thưởng’ cho em.” – thì thầm, giọng khàn khàn nhưng đầy mê hoặc – “Vì em dũng cảm ở bên … bất chấp tất cả.”
---
Ngón tay nhẹ nhàng gỡ từng nút áo ngủ mỏng manh của cô.
Hơi thở phả làn da trắng mịn, để từng dấu hôn chiếm hữu đầy yêu thương cổ, vai, xương quai xanh… chậm rãi trượt xuống.
“Em lắm, Lam…” – kề môi bên tai cô.
Cô rên nhẹ khi đôi môi tiếp tục khám phá từng đường cong mềm mại, từng góc nhạy cảm khiến cơ thể cô nóng bừng lên.
“Duy Thâm…” – cô gọi tên trong thở gấp gáp.
“Anh ở đây… trọn vẹn… đêm nay chỉ em và .”
---
Anh tiến cô – từ tốn, triều mến nhưng sâu lắng, khiến từng nhịp tim cô loạn lên, từng thở trở nên gấp gáp hơn.
Tiếng thở dốc hòa tiếng rên rỉ ngọt ngào, khí trở nên ngập tràn thở đam mê.
Bàn tay cô ôm chặt lưng , đôi mắt nhòe nước nhưng ánh lên thứ cảm xúc hạnh phúc nhất:
"Được yêu… và thuộc về."
“Lam… em là của … mãi mãi…” – thì thầm bên tai, từng nhịp chuyển động sâu hơn, đắm say hơn.
---
Khi tất cả lắng , kéo cô lòng, bàn tay vuốt nhẹ lưng cô, hôn lên trán cô thật lâu:
“Em thuộc về … từ giây phút đầu tiên.”
Nhã Lam rúc n.g.ự.c , đôi mắt khép nhưng môi khẽ mỉm :
“Và … cũng thuộc về em…”