NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 19: Yêu Em Giữa Cơn Mưa Quê

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:12:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 19: Yêu Em Giữa Cơn Mưa Quê

Mưa vẫn rơi, nhưng còn lạnh nữa… vì ấm từ vòng tay Duy Thâm bao trọn lấy cô.

Nhã Lam khẽ , giọng nghẹn ngào:

“Anh nhà … ướt hết …”

Anh trả lời, chỉ bế cô bổng lên, bước nhanh qua bậc cửa, đặt cô xuống chiếc ghế gỗ đơn sơ, đôi mắt vẫn khóa chặt ánh mắt cô.

“Em , Lam…” – khàn giọng – “Chưa bao giờ cảm thấy mất kiểm soát thế … Anh điên lên khi thấy em …”

Bàn tay nâng mặt cô, những ngón tay thô ráp lướt nhẹ làn da ướt đẫm, vuốt từng giọt mưa rơi khỏi má cô.

“Anh xin …” – thì thầm, cúi xuống… hôn cô thật sâu.

---

Nụ hôn còn là sự vội vàng, cũng còn cuồng nộ… mà là một sự chiếm hữu ngọt ngào, như để khẳng định:

"Em vẫn ở đây… tìm thấy em …"

Môi dán chặt môi cô, tay luồn qua tóc cô, kéo cô gần hơn… thật gần.

Hơi thở cô gấp gáp, đôi má đỏ bừng.

Lồng n.g.ự.c run lên khi bàn tay vuốt ve dọc sống lưng, kéo sát cơ thể cô lòng.

“Lam… cho đêm nay…” – thì thầm, giọng khàn đặc nhưng đầy yêu thương – “Đêm nay… chỉ và em thôi… ai thể xen .”

---

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-19-yeu-em-giua-con-mua-que.html.]

Bên ngoài, tiếng mưa tí tách mái ngói cũ.

Bên trong, đôi môi lướt da thịt cô, ấm nóng và dịu dàng, nhưng bàn tay hề che giấu sự tham lam chiếm hữu.

Anh yêu cô… từng chút một.

Váy ngủ rơi xuống, lộ làn da mềm mại ánh đèn dầu mờ ảo.

Anh nhẹ nhàng vuốt ve bờ vai gầy, nụ hôn nóng rực di chuyển xuống cổ, lướt dọc theo xương quai xanh khiến cô run lên từng nhịp.

“Đừng nghĩ gì hết… chỉ cần ở đây với … đêm nay…” – thì thầm.

---

Khi cơ thể nhập , cô khẽ rên lên nhưng ánh mắt ngập tràn yêu thương.

Mỗi nhịp di chuyển của đều chậm rãi, dịu dàng nhưng sâu đến tận cùng… như khắc ghi cô thành vết tích trong tim.

Bên tai cô là tiếng gọi tên cô đứt quãng, đầy nỗi nhớ và khao khát dồn nén suốt bao ngày qua.

“Lam… em là của … mãi mãi…”

“Duy Thâm… em… em cũng yêu …”

---

Khi tất cả lắng xuống, kéo cô lòng, vuốt mái tóc rối bời, nhẹ nhàng hôn lên trán:

“Ngày mai… đưa em trở về… ai quyền ngăn cản nữa. Kể cả Giang Khuê, kể cả tòa án… cũng sẽ bảo vệ em.”

Cô khẽ gật đầu, vòng tay ôm siết lấy đầu tiên từ khi bỏ , cô thấy thật sự yêu thương, thật sự giữ chặt. 

Loading...