NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 18: Cuộc Tìm Kiếm Trong Tuyệt Vọng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:12:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 18: Cuộc Tìm Kiếm Trong Tuyệt Vọng

Đêm xuống, biệt thự Trình gia vắng lặng đến nghẹt thở.

Duy Thâm một trong phòng làm việc, mặt là lá thư tay Nhã Lam để , từng chữ như d.a.o khắc sâu tim.

Anh lệnh cho tất cả vệ sĩ, trợ lý:

“Dù cô trốn ở tìm .”

hơn 24 giờ trôi qua, điện thoại vẫn đổ chuông, một tin tức.

---

Anh tự lái xe khắp những nơi quen thuộc:

Công viên mà cô từng đưa con chơi.

Hiệu sách nơi cô thường ghé mua truyện thiếu nhi.

Cửa hàng nhỏ nơi cô từng mua quà cho bé.

Mọi nơi… chỉ còn vết tích của những kỷ niệm.

Gương mặt lạnh lùng thường ngày của giờ tái nhợt vì mất ngủ, ánh mắt đỏ ngầu, râu ria lún phún nhưng chẳng quan tâm.

Anh chỉ cần tìm cô.

---

Trợ lý Khải lặng lẽ báo cáo:

“Chúng dò camera thành phố. Cô đón một chuyến xe liên tỉnh… về vùng quê nhỏ tên Xuân Phong.”

Xuân Phong… quê cô.

Duy Thâm nắm c.h.ặ.t t.a.y lái.

Không cần đợi thêm một phút nào, lên xe, phóng trong đêm tối, màng thời tiết mưa rả rích và đường núi trơn trượt.

---

Nửa đêm, chiếc xe dừng con ngõ nhỏ ven làng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-18-cuoc-tim-kiem-trong-tuyet-vong.html.]

Ngôi nhà nhỏ lợp mái ngói cũ kỹ hiện ánh đèn vàng lờ mờ.

Anh xuống xe, kịp mang áo mưa, bước thẳng sân, mưa tạt ướt đẫm tóc và áo.

Ánh đèn le lói trong căn phòng nhỏ phía trong.

Anh đó, giữa mưa đêm, cất giọng khàn đặc:

“Lam… em đang ở đây.”

Trong nhà, Nhã Lam co ro bên cửa sổ.

Từng câu từng chữ vọng , hòa cùng tiếng mưa… khiến tim cô run rẩy.

“Em định trốn mãi , Lam?”

“Anh hứa… sẽ để em rời thêm nào nữa mà…”

Giọng vang lên… đầy tuyệt vọng.

---

Cuối cùng, cô mở cửa.

Hình ảnh đàn ông cao lớn ướt sũng trong mưa, đôi mắt đỏ hoe vì thức trắng nhiều đêm khiến cô bật .

“Anh điên tự hành hạ thế …” – cô run giọng.

Duy Thâm chẳng thêm một lời nào.

Anh bước tới, ôm siết cô trong vòng tay, mặc kệ cơ thể ướt đẫm làm lạnh cả cô.

“Anh tìm em khắp nơi… Lam …”

“Anh đừng như …” – cô nghẹn ngào, vòng tay ôm siết chặt.

“Anh xin … vì bảo vệ em. sẽ buông tay nữa… dù thế nào.”

---

Giữa màn đêm mưa nặng hạt… chỉ còn hai con run rẩy ôm chặt lấy .

Khoảng cách, tổn thương, hiểu lầm… tất cả tan biến khi vòng tay khóa chặt cô

Loading...