NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 17: Quyết Định Đau Lòng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:11:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 17: Quyết Định Đau Lòng

Cả buổi sáng hôm , Trình Duy Thâm bận rộn cùng luật sư để xử lý hồ sơ đối phó với nước cờ bẩn của Giang Khuê.

Nhã Lam trong phòng, ánh mắt trống rỗng vườn.

Những lời Giang Khuê từng vang vọng trong tâm trí cô:

"Nếu cô thực sự yêu … thì cô nên chủ động rời ."

Bây giờ, tình cảnh Duy Thâm đẩy thế khó vì cô, đứa trẻ vô tội trở thành tâm điểm tranh chấp, Nhã Lam chỉ thấy lòng như vỡ nát.

---

Buổi chiều, cô lặng lẽ thu dọn đồ đạc.

Không ai … ngoài trái tim cô đang run rẩy, đau đớn nhưng vẫn cố gắng kiên cường.

Trước khi bước cửa, cô căn phòng nơi từng ngập tràn kỷ niệm:

Những đêm yêu thương, những buổi sáng ấm áp… và cả ánh mắt cô say đắm.

Cô khẽ thì thầm:

“Em xin , Duy Thâm…”

---

Trình Duy Thâm trở về nhà khi trời tối.

Vừa bước qua ngưỡng cửa, cảm thấy một điều gì đó .

Không thấy bóng dáng Nhã Lam cả.

Con trai đang quản gia trông, còn quản gia cúi đầu nhỏ:

“Cô Lam… rời , thưa tổng tài.”

Một tiếng “rầm” vang lên khi ly rượu trong tay rơi xuống sàn, vỡ tan tành.

“Cái gì?” – giọng gằn xuống, đầy sự choáng váng và phẫn nộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-17-quyet-dinh-dau-long.html.]

“Cô để một lá thư…”

---

Anh vội cầm lá thư, tay run lên.

Nét chữ mềm mại của cô hiện rõ:

"Duy Thâm,

Em xin đợi đến khi trở về để lời tạm biệt.

Em rời vì em hết yêu … mà ngược … chính vì em yêu và con nên em thể trở thành gánh nặng của nữa.

Anh sẽ dễ dàng hơn tòa nếu em biến mất.

Hãy coi em chỉ là một từng lướt qua cuộc đời , để thể tâm bảo vệ con trai .

Lam."

---

Tờ giấy rơi khỏi tay .

Duy Thâm c.h.ế.t lặng giữa phòng khách. Ánh mắt đỏ ngầu.

Anh siết chặt tay, từng cơ bắp căng lên vì giận dữ và đau đớn.

“Lam… tại em chọn cách …” – lẩm bẩm, giọng khàn đặc.

---

Một lúc , cầm điện thoại, lệnh dứt khoát cho trợ lý:

“Tìm cô cho .

Bằng giá… tìm .”

Ánh mắt lúc rực lửa: còn là một tổng tài lạnh lùng… mà là một đàn ông mất phụ nữ yêu nhất. 

Em xin đợi đến khi trở về để lời tạm biệt.

Em rời vì em hết yêu … mà ngược … chính vì em yêu và con nên em thể trở thành gánh nặng của nữa.

Anh sẽ dễ dàng hơn tòa nếu em biến mất.

Hãy coi em chỉ là một từng lướt qua cuộc đời , để thể tâm bảo vệ con trai .

Lam."

Loading...