NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 11: Hiểu Lầm Lại Bắt Đầu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:07:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 11: Hiểu Lầm Lại Bắt Đầu

Chiều xuống, biệt thự Trình gia chìm trong một tĩnh lặng đáng sợ.

Nhã Lam ở sofa phòng khách, tay ôm bé, đầu óc tập trung câu chuyện cổ tích mà cô đang cho bé .

Ánh mắt cô thỉnh thoảng liếc cổng, lo lắng cho cuộc gặp của Duy Thâm.

Con trai lặng lẽ khẽ kéo áo:

“Cô Lam ơi… hôm nay cô buồn ?”

Câu hỏi ngây thơ khiến tim cô nhói lên.

Cô cúi xuống, vuốt mái tóc mềm của đứa trẻ:

“Không … cô chỉ mệt thôi.”

chính lúc đó, điện thoại Duy Thâm – mà để quên bàn – đổ chuông báo tin nhắn đến.

Tên gửi hiện rõ: “Giang Khuê”.

Nhã Lam bối rối.

kiểu tọc mạch, nhưng… trái tim đầy bất an thôi thúc cô cầm lên.

Màn hình sáng trưng, dòng tin nhắn ngắn ngủi, nhưng khiến cô lạnh buốt:

"Anh đừng quên… quyền nuôi con sẽ về tay , nếu cô vẫn còn bên cạnh ."

Trái tim Nhã Lam như ngừng đập.

Cô buông điện thoại xuống, tay run lẩy bẩy.

Câu chữ đó rõ ràng đến mức… cô thể hiểu.

Sự tồn tại của cô lúc … chẳng khác gì một gánh nặng khiến đe dọa mất quyền nuôi con.

Tối muộn, Duy Thâm trở về.

Anh bước nhà tìm cô ngay, nhưng khi thấy gương mặt lạnh băng và ánh mắt đầy buồn bã của cô… tim chợt thắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-11-hieu-lam-lai-bat-dau.html.]

“Em , Lam?” – bước nhanh đến, kéo tay cô.

“Em .” – cô khẽ , rút tay .

“Lam, …” – định giải thích, nhưng Nhã Lam ngẩng lên, cắt lời :

“Anh… từng nghĩ, nếu em biến mất… chuyện sẽ dễ dàng hơn cho ?”

Duy Thâm nhíu mày, giọng bỗng trở nên nghiêm khắc:

“Em gì?”

“Tin nhắn từ Giang Khuê.” – cô thẳng mắt . “Em thể là lý do khiến mất quyền nuôi con trai.”

Anh siết chặt vai cô, ánh mắt lộ rõ sự giận dữ và xót xa:

“Lam… nhắc cuối: Em lý do. Người duy nhất khiến con trai tổn thương chính là cô – Giang Khuê. Không em!”

Nhã Lam bật .

Cô run rẩy trong vòng tay , giọng đứt quãng:

em… thật sự chịu nổi cảm giác . Em sợ…”

“Sợ gì?” – khẽ nâng cằm cô lên, mắt đỏ hoe. “Sợ bảo vệ em ?”

Cô im lặng.

Duy Thâm thở dài, kéo cô sát hơn, thì thầm bên tai cô:

“Vậy thì để chứng minh… thể bảo vệ em, ngay lúc .”

Anh cúi xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy – chỉ là yêu thương, mà còn là cam kết.

Tay lướt nhẹ dọc sống lưng cô, từng cái vuốt ve mang theo ấm dỗ dành và cả khao khát xóa sạch lo lắng trong lòng cô.

Anh bế bổng cô lên, bước thẳng về phòng ngủ, giọng thì thầm bên tai:

“Đêm nay… sẽ khiến em hiểu, em còn đường để rời xa nữa.”

Loading...